Chuyện Trương Tư Nguyên tỉnh lại, sáng hôm sau đã truyền khắp nơi. Nghiêm Hạo Hiên vừa mới hồi phục, đã lập tức cùng với Trình Quang Viễn đến thăm hắn, ngay cả Hạ Tuấn Sinh cũng đến. Đàm Uy biết tin, đầu tiên cho người về báo cho Trương Chí Tường và Tưởng Lệ Hoa, sau đó đến tận giường hắn quỳ gối:
"Thiếu soái, Đàm Uy có tội, không những không bảo vệ được thiếu soái, mà còn khiến cậu gặp nguy hiểm."
"Được rồi, đứng dậy đi." Trương Tư Nguyên nhờ Trình Quang Viễn đỡ Đàm Uy dậy rồi nói tiếp, "Chúng ta là anh em đồng sinh cộng tử, nói mấy lời này để làm gì."
"Cảm ơn thiếu soái."
"Đàm Uy, nếu như cậu đi rồi, tôi cũng sẽ cảm thấy áy náy."
"Thiếu soái..."
Đàm Uy rưng rưng nước mắt cảm động. Cậu là trẻ mồ côi, được Trương gia đưa về đào tạo. Lúc đó Trương Tư Nguyên vừa du học về, nhìn thấy Đàm Uy tài giỏi, liền nâng cậu lên làm phó quan của mình. Đàm Uy đi theo hắn, học hỏi được rất nhiều, đãi ngộ so với trước đây cũng cao hơn. Trương Tư Nguyên rất tốt với cậu, xem cậu như anh em của mình mà đối xử, đôi lúc còn thiên vị cậu hơn người khác.
Mọi người trò chuyện một lúc thì Trương Chí Tường đến. Nhìn thấy sự uy nghiêm của ông, ai nấy đều sợ hãi rụt rè, lập tức giải tán. Trong phòng hiện tại chỉ có vợ chồng Trương Chí Tường và Tưởng Lệ Hoa, Trương Tư Nguyên, và Đường Ái Chân. Cô kéo ghế để hai người ngồi xuống, còn mình chỉ đứng bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-the-cua-thieu-soai/2720485/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.