Nhan Ký Vân chạy từ phòng an ninh ra, không thấy đám học sinh tiểu học đuổi theo mình trong hành lang, có thể là vì chuông vào lớp sắp reo, mấy đứa nó đã về lớp. Nhân lúc vắng lặng, cậu lao xuống tầng, một lần nữa chui vào trong vườn hoa.
Nhưng Nhan Ký Vân vừa xuất hiện, đám học sinh cùng với Vương Kỳ Kỳ thế mà lại phát hiện ra cậu. Lũ nhóc này ban nãy quanh quẩn dưới lầu chứ không về lớp.
“Vương Kỳ Kỳ, con mèo đen kia xuống rồi!”
“Ở đâu?” Vương Kỳ Kỳ nhìn về vị trí các bạn học đang chỉ.
“Bên đó, trong vườn hoa!”
Nhan Ký Vân không ngờ mình lại bị phát hiện, cậu phải nghĩ cách rời khỏi đây!
Vương Kỳ Kỳ dùng cơ thể béo tròn lao tới bồn cây.
“Bọn mày tránh ra, để tao bắt nó!”
Nhan Ký Vân không thể để Vương Kỳ Kỳ bắt được mình.
Cậu cố ý thò đuôi ra khỏi bụi cây, nhẹ nhàng vung vẩy, chóp đuôi vểnh lên. Nhan Ký Vân dùng đuôi lừa đối phương, mà đám học sinh tiểu học này chắc chắn sẽ lọt bẫy của cậu.
Vương Kỳ Kỳ đã to mồm khoác loác tự mình bắt, lũ trẻ còn lại không tiến tới, chỉ giúp Vương Kỳ Kỳ theo dõi động tĩnh của mèo đen, bao vây Nhan Ký Vân.
“Bên này bên này, tớ thấy đuôi của nó!”
“Tránh ra, để tao.” Vương Kỳ Kỳ hưng phấn xoa tay, lặng lẽ tới gần, vươn đôi bàn tay tội ác về phía đuôi mèo.
Nhưng nó không tóm được đuôi mèo!
Đuôi Nhan Ký Vân hất sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thay-meo-cua-toi-khong/2563713/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.