Trong nhóm khách hàng có người phụ họa cho ý kiến của vị phu nhân kia, bọn họ mồm năm miệng mười thảo luận về chú mèo đen, nhưng không ai chịu chủ động đi ra đuổi nó. Xen lẫn trong đó, có người chơi nghĩ mèo đen là NPC chỉ đường, bọn họ không thể ra tay, mà mấy vị khách kia thì chỉ là tham gia náo nhiệt, treo rõ biển “không liên quan đến mình”.
“Đúng rồi, sao trong nhà hàng lại có mèo? Còn là mèo đen nữa?”
“Tôi thấy là con mèo đen này mang tới xui xẻo, sao không dưng lại có người chết.”
“Đúng là xúi quẩy, rõ ràng buổi tối vui vẻ như vậy lại gặp loại chuyện này.”
“Quản lý Vương bị giết à? Sao chưa ai báo cảnh sát?”
Phu nhân nhìn về phía nhân viên phục vụ: “Ai ra đuổi con mèo này đi đi, mắt nó trông sợ chết đi được.”
Trong lúc bọn họ còn xì xào nói mèo đen là xui xẻo này kia, Nhan Ký Vân đã nhanh chóng lao tới chỗ Văn Nam Tinh, luồn qua bên chân gã tới gầm bàn đằng sau, sau đó tiếp tục trốn vào trong bóng tối, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
Chỉ có NPC mới kinh ngạc bởi sự xuất hiện của mèo đen, người chơi lại không nghĩ quá nhiều, một con mèo mà thôi, cũng không ảnh hưởng tới việc họ tìm manh mối.
Vị phu nhân mặc toàn hàng hiệu quay sang quát mắng nhân viên của nhà hàng: “Tại sao trong cái nhà hàng này lại có mèo đen hả? Thức ăn của bọn tôi dính lông mèo thì sao? Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thay-meo-cua-toi-khong/2563683/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.