Editor: AmiLee
Sáng hôm sau.
"Pi, pi pi!"
Nghe được tiếng kêu của bé rồng, Kỷ Dao nỗ lực mở mí mắt nặng chĩu thì thấy bé đang ngồi bên cạnh gối, hai mắt sáng ngời nhìn mình.
"A Huyền, chào buổi sáng, tối hôm qua ngủ có ngon không?"
Vừa mở miệng, giọng khàn đến Kỷ Dao nghe còn có chút xa lạ.
Bé rồng ưỡn bộ ngực nhỏ, múa may cánh lên tiếng: "Pi!"
Nhìn dáng vẻ rất tốt, việc chia phòng ngủ một lần đã thành công thật là hiếm có. Kỷ Dao cười khen:
"A Huyền quả nhiên là một chàng trai dũng cảm."
Cậu dùng tay chống giường tính ngồi dậy, nhưng mà chăn lông từ trên cổ tuột xuống rồi mới kinh ngạc phát hiện trên người mình không mảnh áo che thân, cái gì cũng chưa mặc, mà chỗ đầu vai và ngực trải rộng vệt đỏ khả nghi, còn nhiều hơn lần trước, làm cậu ngượng không dám nhìn.
Kỷ Dao trên mặt nóng lên, vội vã nằm lại đem chăn kéo đến cằm một lần nữa, đem mình che lại kín mít, nếu không bị bé con nhìn thấy được thì cảm thấy quá xấu hổ, cũng không dễ giải thích cho bé.
Tối hôm qua.. Thật là quá mức phóng túng, Kỷ Dao quả thực không dám nhớ lại, chính mình lúc ấy hoàn toàn không chịu khống chế, so với ở sơn cốc đêm hôm đó càng thêm điên cuồng.
Có mấy lần cậu đều cho rằng mình sẽ không sống nổi, nhưng mà cũng không có, ngược lại một lần lại một lần mà leo lên núi non hiểm trở, nhìn thấy phong cảnh tuyệt mỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thay-con-rong-cua-toi-dau-khong/2052916/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.