Louis dù "Hỏa khí" có lớn hơn, bị quấy rầy như vậy cũng chỉ có thể im lặng mà thôi.
Không có biện pháp, cũng không thể đem cái đuôi nhóc con ném về phòng ngủ đối diện, bằng không làm ầm ĩ lên thì đêm nay ai cũng đừng mong được nghỉ ngơi.
Bỏ đi, nhịn một chút vậy!
Anh là con rồng có ý chí kiên cường, có thể chịu đựng độc thân hơn hai trăm năm, cùng lắm thì nhịn thêm mấy ngày cũng không có gì to tát!
Vì thế, tắt đèn, nằm xuống, một nhà ba người đắp chăn ngủ chung, một giấc ngủ ấm áp thuần khiết.
* * *
Hôm sau sáng sớm.
Louis theo đồng hồ sinh học tỉnh lại, còn chưa có mở mắt đã theo bản năng mà duỗi tay ra ôm người bên cạnh, kết quả trống không.
Tiếp theo cảm thấy trên mặt hơi ngứa ngứa, có cái gì đó nhẹ nhàng đảo qua đảo lại, mông lung hết sức còn tưởng là ngón tay Kỷ Dao, bắt được muốn kéo lên môi hôn một cái.
Kỳ quái, cái xúc cảm này không đúng.
Mở mắt ra thì phát hiện bé rồng đang ngồi bên cạnh đầu mình, mông đối diện với mặt mình, cái đuôi nhọn đang để ở phía trên cái mũi của mình.
Ôi không!
Louis trong khoảnh khắc nhớ tới ngày hôm qua bị con trai vẽ "Bản đồ" trên văn kiện, nhanh chóng xoay người bật dậy, nắm cái đuôi của nhóc con tức tốc tiến vào phòng vệ sinh, đem mông đặt lên bồn cầu.
Kỷ Dao nghe được động tĩnh mở đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thay-con-rong-cua-toi-dau-khong/2052913/chuong-51-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.