Tô Tuyết lần đầu tiên hôn người khác, động tác tuy rằng trúc trắc nhưng vẫn có bản năng, để mặc cảm giác của mình, thong thả mà ôn nhu thăm dò. 
Bị Tô Tuyết hôn một lúc, Hứa Hi mới phản ứng. Chuyện này thật sự vượt quá kiểm soát, khiến Hứa Hi căn bản không biết làm sao bây giờ, thậm chí còn không có lập tức ngăn cản nụ hôn này, mà cảm giác so với vừa rồi càng thêm rõ ràng. Mềm mại giống như thạch trái cây, thoải mái đến mức khiến cô không những không bài xích mà còn thích thú. Nhìn gương mặt xinh đẹp của Tô Tuyết ở rất gần mình, trong lòng Hứa Hi bất giác trào ra một trận hoảng loạn. Hơn nữa vào giờ phút này, Hứa Hi mới ý thức được mình còn đang sờ ngực của Tô Tuyết, xúc cảm mềm nại trong tay lại khiến cô thấy giống như bị cái gì cắn, lập tức thu tay về. Hứa Hi lúc này mới hậu tri hậu giác phát hiện, chuyện bản thân làm với Tô Tuyết cùng với chuyện Tô Tuyết làm với mình, tựa hồ quá thân mật. 
Thời điểm ngực bị Hứa Hi buông ra, Tô Tuyết biết người kia đã thanh tỉnh, lý trí của nàng cũng lập tức khôi phục. 
“Ai bảo cậu sờ loạn ngực tớ, hiện tại không bị dọa sợ chứ?” Tô Tuyết giễu cợt hỏi, ngữ khí thập phần tự nhiên, ít nhất không để Hứa Hi tìm ra quá nhiều khác thường, đơn giản chỉ là quan hệ bạn bè thân mật, không kiêng kị gì. 
“Ai gan nhỏ chứ, bất quá cậu học hư quá rồi!” Hứa Hi đè xuống loại khác thường và hoảng loạn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thanh-tich-do/1363873/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.