Ngọn gió đêm lạnh là thứ giải rượu tốt nhất.
Không bao lâu, thần trí Lâm Húc dần dần rõ ràng. Chí ít hiện tại thân ảnh trước mắt hắn chỉ có 1 người, hắn cũng có thể nhận biết được chuyện gì đang xảy ra.
Giờ này khắc này, Hạ Trạch đang nắm chặt lấy cổ tay của hắn, cũng không thèm quay đầu lại mà bước nhanh về phía trước.
Bộ dáng hai người nam sinh đang cù cưa vậy tất nhiên khiến người khác chú ý.
Nhiều người đi chung quanh quay đầu nhìn.
Thế nhưng, hai người họ không có tâm tư để ý chuyện này.
Hiện tại thứ có thể hấp dẫn Lâm Húc, ngoại trừ Hạ Trạch, thật đúng là chẳng còn gì khác.
Nói thật, được Hạ Trạch nắm tay như thế thật là thoải mái nha, khác hẳn với nhiệt độ trên cơ thể mình, tay của y giống như túi chườm nước đá đang quấn quanh cổ tay hắn vậy. Thanh thanh lạnh lạnh.
À, mái tóc đen của y còn đang bay nhẹ.
Mềm mại, đen, trơn bóng, mang theo hương thơm dịu dàng.
A, hôm nay mới tắm sơ qua, cho nên mới đặc biệt thơm đến vậy chăng?
Sau đó, khó có thể khống chế, tầm nhìn của hắn lại hướng về phía sau cổ trắng nõn của Hạ Trạch, phần giữa cột sống của y. Chuyện xảy ra trước đó như đèn kéo quân lủi tiến vào trong đại não của Lâm Húc, bỗng nhiên, hắn liền quẫy tay khỏi tay của Hạ Trạch.
Hạ Trạch giật mình: “Sao vậy?”
Lâm Húc: “Hiện tại mình không thể ở bên cạnh cậu được.”
Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tai-do-thu-quan/2006478/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.