Nếu Lâm Húc chỉ vì chuyện nhỏ này mà bực bội, thì đến chiều càng có nhiều chuyện khiến hắn bực hơn.
Hơn 2h, có hai nữ sinh tay cầm sách ngồi ở hai bên Hạ Trạch, cứ một tiếng “Học trưởng” kêu Hạ Trạch giảng bài cho các cô. Nếu chỉ giảng 1 2 đề thì cũng chẳng nói gì, nhưng hai cô gái đó cứ kéo mãi không dứt, giảng cái này xong lại phải giảng thêm cái khác, thêm một lát lại có thêm vài cô nữ sinh tới nữa, quả thực vây kín Hạ Trạch luôn.
“Học trưởng anh thật là lợi hại.”
“A, thì ra là làm như vậy, thế mà em nghĩ hoài vẫn không nghĩ ra, cám ơn anh!”
“Hạ ca, em thường thấy anh hay ngồi chỗ này nha!”
“Hạ ca, sau này em có thể tới tìm anh giảng bài hay không?”
Lúc Hạ Trạch giảng bài thanh âm rất nhẹ, lời nói rõ ràng, đồng thời rất kiên trì. Có thể do mấy cô nữ sinh này đứng sát y quá, mà gò má của y có chút ửng đỏ … Điều này khiến cho tâm trạng Lâm Húc càng thêm khó chịu! Hơn 1 tiếng đồng hồ, trên cơ bản hắn chưa đụng tới 1 trang sách nào, khuôn mặt đen đến dọa người!
Cuối cùng vẫn không cách nào đọc sách được, hắn cứ thế lấy điện thoại ra chơi game.
Trong lúc hắn đang chơi game xe bay thoải mái, thì có một bàn tay trắng nõn chợt quơ qua quơ lại trước mặt hắn.
Lâm Húc ngẩng đầu, phát hiện Hạ Trạch đang đưa ánh mắt áy náy nhìn hắn.
Hắn lấy tai nghe xuống, nghe đối phương nói: “Xin lỗi, chúng tôi ồn quá.”
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tai-do-thu-quan/147122/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.