Chập tối lúc gặp nhau, cô lấy lý do là "chỉ tới chơi một chuyến, du lịch", rõ ràng là cái cớ rất gượng ép. Ân Dao cũng chẳng biết mình vì cớ gì, có lẽ là cảm thấy mới tách ra mấy ngày mà cứ vậy lên máy bay đuổi theo thì có vẻ quá bám anh, quá mất mặt?
Dù sao, giờ phút này sau khi nói lời thật lòng thì cô không còn quan tâm mặt mũi gì nữa. Thậm chí thẳng thắn quá mức, giọng cô ngái ngủ gọi tên anh: "Tiêu Việt..."
Anh ừ một tiếng, nghe cô nửa là bất đắc dĩ nửa rầu rầu nói: "Hình như em không thể rời xa anh, làm sao bây giờ đây?"
Tiêu Việt giật mình, bỗng nhiên trong lòng như bị thứ gì nóng hổi xoa nhẹ một cái. Trong bóng đêm, anh cúi đầu xuống kề mặt cô, tìm tới miệng của cô chạm một cái, lại chạm thêm cái nữa. Tất cả cảm xúc đều đặt vào đó.
"Vậy thì đừng rời xa." Anh nói.
Ân Dao hưởng thụ cảm giác được anh thân mật, nhưng lại cảm thấy bản thân ngày càng đắm chìm. Tương lai thật đáng quan ngại, với tính chất công việc của anh mà có bạn gái bám người, quả thực rất đáng sợ.
"... Vốn dĩ anh về nhà ăn Tết, em không muốn làm phiền, nhưng mà..."
Nhưng mà gì nữa? Sự thật bày trước mắt rồi.
"Ân Dao." Tiêu Việt nghe ra sự rối rắm trong giọng nói của cô, anh thẳng thắn nói: "Anh thích em thế này, lúc nào em muốn thì đều có thể tìm anh”. Anh cúi đầu hôn lần nữa, tâm tình vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-so-ai/2359403/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.