Giang Lục Nhân cảm thấy cô vô cùng may mắn khi nhận được tháng lương đầu tiên trong cuộc đời. Vì vậy cô bỏ qua tất cả các sự cố như khi đến ngân hàng để rút tiền cô không may gặp đúng phải một giao dịch viên mới vào nghề và phải chạy đi chạy lại đến hai lần mới rút được tiền. Thậm chí cô còn bỏ qua cả việc chủ quán nhất định không cho nhận tiền mặt mà tiền lương phải được chuyển thẳng vào tài khoản ngân hàng. Nói chung, cô bỏ qua tất cả những lí do khách quan vớ vẩn đó, chỉ hoan hỉ nhìn con số hiển thị trên màn hình, ôi, khỏi phải nói cô hưng phấn đến mức nào nhé.
Cô vừa đi trên đường, vừa nghĩ, không biết cô nên tặng gì cho Giang Thừa Dự bây giờ, tuy rằng anh chẳng thiếu cái gì, nhưng cô vẫn muốn mua quà tặng anh. Tâm trạng cô hiện rối rắm y hệt mấy cô nữ sinh đang băn khoăn không biết tặng quà sinh nhật cho bạn trai thế nào, cô đang rơi vào phiền não đây này. Hiện tại cô hơi lo sợ khi phải về nhà, thế nhưng cô vẫn muốn về nhà. Mỗi lần gặp Giang Thừa Dự, theo bản năng, cô không muốn tránh mặt anh, nhưng sau khi trốn tránh cô lại thầm tự trách bản thân thật vô dụng, rồi sau đó cô lại sưu tầm các bức ảnh của anh. Cô không dám biểu hiện quá rõ ràng, cô sợ ông Giang Huy và bà Văn Dao sẽ nhận ra thái độ kỳ lạ của mình, nhưng dẫu sao trong lòng cô vẫn chôn dấu một nỗi mong chờ.
Còn bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-se-theo-em-den-cuoi-cuoc-doi/1964710/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.