Đàm Duy nghe Thường Thắng nhắc đến “kim ốc tàng kiều”, tưởng rằng ý của cậu ta là “ổ gái giấu gái”, chẳng qua chỉ là cách gọi văn hoa mà thôi. Nhưng có một ngày, Đàm Duy đã được nhìn tận mặt “nàng kiều” kia của Thường Thắng, còn được mời tới tận “lầu vàng” nơi “giấu kiều” để thăm thú. Lúc này anh mới biết Thường Thắng không hề khoác loác về chuyện đó, đúng là có giấu “kiều” thật, chẳng qua căn nhà không thể coi là “lầu vàng” mà thôi.
Ngày hôm đó anh phải tới tiệm sửa xe của chú Đàm “nạo thai”, vì thế không đi đường lớn mà đi vào con ngõ nhỏ kia. Lốp xe đạp của anh chắc còn vài lỗ nhỏ mà các bác sửa xe hay gọi là “đau mắt hột”, khí hơi liên tục thoát ra trong thời gian dài, cứ cách một, hai ngày anh lại phải bơm xe một lần, rất phiền phức, hôm nay nhân lúc về nhà ăn trưa liền nhờ chú Đàm “nạo thai” hộ.
Chú Đàm sửa xe cho anh ở khoảng sân ngoài cửa, anh ngồi trên một cái đôn nhỏ trước cửa nói chuyện với chú. Đang nói, đột nhiên nghe thấy tiếng xe máy đến gần, anh tưởng là Tạ Di Hồng, định cúi đầu trốn cho qua, lại nghe thấy tiếng xe máy dừng ngay trước mặt, giọng Thường Thắng vang lên: “A, sao chú lại chạy tới ngõ Ô Y thế này?”
Đàm Duy ngẩng đầu nhìn, quả nhiên là Thường Thắng đang dắt xe máy đứng đó, bên cạnh anh ta là một cô gái trẻ. Không biết có phải vì cô ta đội mũ bảo hiểm hay không, nhìn qua vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-se-om-em-khi-thay-em-buon/1999788/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.