Khoảng thời gian đó, cuộc sống của Đàm Duy thế nào cũng phải có chuyện xảy ra, anh không diễn vai chính thì cũng vào vai phụ, có khi vai chính vai phụ khó phân rõ ràng, vai diễn không ngừng hoán đổi, chưa đến lúc hạ màn thì căn bản không biết mình diễn vai nào.
Chuyện kể có một buổi chiều, Đàm Duy trên đường về nhà ghé qua chỗ chú Đàm bàn chút việc, lần đó không phải đi “tạo thai” mà là đi báo hỷ. Chú Đàm có người họ hàng không đỗ đại học trọng điểm nguyện vọng một nhưng vẫn muốn học trường điểm nên quyết định đến Đại học B tự túc phí học đại học. Nhưng những suất học tự túc này đa phần đều dành cho những thành phần lãnh đạo của thành phố và nhà trường. Con cái hoặc họ hàng của họ nếu không đỗ nguyện vọng một, thà rằng đến Đại học B học tự túc cũng không muốn đến học ở những trường bình thường, sau này tốt nghiệp ít nhất cũng có cái bằng của Đại học B. Như vậy thì tự túc hay không cũng chỉ là vấn đề tiền bạc mà thôi, mà bây giờ thứ mất giá nhất, chính là tiền bạc.
Chú Đàm không phải là lãnh đạo thành phố nên họ hàng của chú muốn bỏ tiền ra cũng chưa chắc vào được hệ tự túc của Đại học B, thế nên chú tìm đến Đàm Duy nhờ giúp đỡ, nói Đàm Duy là phó giáo sư của Đại học B, thế nào cũng sẽ có dây.
Thực ra Đàm Duy ở trường cũng không có đường dây gì, bây giờ chú Đàm nhờ anh giúp, anh mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-se-om-em-khi-thay-em-buon/1999746/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.