Tuy Đàm Duy đã hứa với Tạ Di Hồng rằng sẽ không hỏi Tiểu Băng chuyện này, nhưng anh quyết định lần này phải làm một kẻ tiểu nhân nói không giữ lời, ngả bài với Tiểu Băng. Anh là người có lòng tự tôn rất cao, không bao giờ nhận sự bố thí, cũng không ỷ mạnh hiếp yếu, đối với tình yêu càng như thế. Anh quyết định chủ động rút lui khỏi tam giác này, tác thành cho Tiểu Băng và Tiểu Lục. Không phải anh tình nguyện dấn thân vào tam giác đó, nhưng anh có thể tình nguyện rút lui, coi như là giữ chút thể diện cho mình, chung quy vẫn tốt hơn bị người ta đá một phát ra ngoài.
Anh suy nghĩ như vậy rồi dành một buổi tối không có lớp để đến chỗ Tiểu Băng. Tiểu Băng vẫn ở trường “soạn giáo án”, đến khoảng mười một giờ tối mới về nhà. Thấy anh ở đó, hình như cô cũng không ngạc nhiên, chỉ ậm ừ đôi câu rồi chuẩn bị đi tắm, nhưng bị anh gọi lại: “Hôm nay anh đến đây là muốn bàn bạc với em... một chuyện, nói xong sẽ đi ngay, em có thể đợi anh nói xong hẵng đi tắm được không?”
Tiểu Băng kinh ngạc nói: “Đã đến đây rồi, anh không ở đây... qua đêm à?” Nói rồi, cô còn liếc qua chỗ đó của anh một cái.
Mặt anh ửng hồng, cơ thể cũng có phản ứng, chỉ sợ Tiểu Băng lại gần trêu chọc, nếu thế thì bao nhiêu công sức đều đổ hết xuống sông xuống bể, anh lại rơi vào bẫy tình của cô. Anh liền hắng giọng: “Không cần, sáng mai anh phải đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-se-om-em-khi-thay-em-buon/1999677/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.