Đàm Duy luôn cảm thấy Tạ Di Hồng là một người rất mạnh mẽ, cư xử với anh khá tùy tiện, bình thường lúc làm thí nghiệm cô hay vỗ vai anh mấy cái giống như thủ trưởng đối xử với lính cần vụ, hoặc là xoa đầu anh giống như quý bà xoa đầu chó Pug.
Nhưng hôm nay dường như có gì đó khác lạ, kể cả việc cô ôm anh trên xe máy hay là một mực lôi kéo để nhét ví tiền cho anh như thế này, đều làm anh thấy không thoải mái. Anh không ngừng từ chối: “Không cần, không cần đâu, tôi có tiền, cậu mau nằm xuống nghỉ ngơi đi!”
Chắc là khi anh từ chối đã dùng sức hơi mạnh, Tạ Di Hồng chao đảo như sắp ngã làm anh cuống quýt đỡ lấy cô, người cô mềm nhũn ngả vào lòng anh. Anh hơi hoảng hốt, sợ cô sảy thai liền không kìm được mà nhìn vào giữa hai chân cô một cái, hình như không có gì chảy ra, ít nhất là không đến nỗi thấm ra quần áo để anh thấy được. Anh nóng ruột hỏi: “Có nguy hiểm không? Cần tới bệnh viện khám không? Cậu không sao chứ?”
Tạ Di Hồng đáp lại một cách yếu ớt: “Tôi không sao, cậu đỡ tôi lên giường là được.”
Anh đỡ cô đi về phía giường, trong lòng càng lo lắng, anh mới chỉ nghe nói về chuyện sảy thai chứ chưa từng gặp tình huống hiểm nghèo này trong đời thực, nhưng một chữ “sảy” này khiến anh có cảm giác hoảng sợ vô cùng, tựa như thấy máu chảy thành sông, muốn ngừng mà không ngừng nổi.
Anh sợ Tạ Di Hồng đi lại nhiều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-se-om-em-khi-thay-em-buon/118870/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.