Hàn Tư Cầm nhìn nụ cười của Kỷ Vũ mà trong lòng bỗng run rẩy.
- Không thể nào? Làm sao có thể?
- A? Thế nào là không thể vậy, Hàn tiểu thư?
Người từ nãy giờ vẫn im lặng- Đường Thiên, nghe Hàn Tư Cầm nói vậy liền cười nhạo một tiếng đầy chế nhạo.
Giọng nói của Đường Thiên bỗng chốc vang lên giữa căn phòng u ám thật khiến người ta cảm thấy ghê người.
Nếu Đường Hạo mang giọng nói lạnh lẽo đầy hàn băng đáng sợ tựa như lời vang vọng từ địa ngục thì lời nói của Đường Thiên mang theo sự trầm ấm nhưng là sự trầm ấm chết người.
Đường Thiên ngày thường sẽ khác hẳn với Đường Thiên của bây giờ. Nụ cười rực rỡ quen thuộc không còn là nắng vàng ấm áp sáng lạn mà rực rỡ lạnh lẽo mang theo chết chóc..
Đường gia.. Không ai đơn giản như vẻ bề ngoài. Hơn nữa Đường Thiên còn là do một tay Đường Hạo mài dũa vậy thì sẽ không bao giờ có chuyện chỉ là một người bất tài cà lơ phất phơ chỉ biết dựa dẫm vào anh trai và gia tộc được. Đường Hạo và Đường Thiên nếu một người là sư tử dũng mãnh cường đại không ai địch nổi thì một người là con hổ thích dạo chơi. Mà nếu con hổ ấy một khi tức giận thì cũng sẽ không bao giờ có chuyện sóng yên biển lặng.
Nhưng Đường Thiên rất ít khi thể hiện mặt tàn nhẫn, lạnh lùng vì đấy không phải là cuộc sống mà anh hướng đến. Và quan trọng là còn vì một người khác, cô ấy không thích một Đường Thiên như vậy.. Hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-se-dua-em-ve-voi-gio/1152035/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.