Dưới ánh đèn đường, Trầm Hàn Sanh giằng co cùng Tào Vân Tuấn, bầu không khí giữa hai người đầy mùi thuốc súng, Diệp Tòng Y thoạt nhìn lại thành người ngoài cuộc. Gân xanh trên trán Tào Vân Tuấn cuồn cuộn nổi lên, tay phải không tự chủ được nắm chặt, hoàn toàn mất đi tao nhã ngày thường, cứ như một giây sau sẽ xông lên, bạo đánh Trầm Hàn Sanh một trận.
Diệp Tòng Y bị tia hung ác trong mắt hắn hù dọa, nghĩ đến ngôn từ hắn từng rêu rao muốn giết người, theo bản năng càng tiến lên, chắn trước người Trầm Hàn Sanh. Trầm Hàn Sanh lại có vẻ hết sức trấn định, đỡ đôi vai gầy yếu của cô, khẽ trấn an nói: “Tòng Y, không sao cả.” Tâm trạng lại bởi vì hành động của cô mà sinh ra một chút cảm động, ánh mắt trở nên nhu hòa dần.
Tâm trạng bừng bừng đố kị của Tào Vân Tuấn lên cực điểm, ngực hắn phập phòng, nhìn chằm chằm Trầm Hàn Sanh hồi lâu, từ từ tỉnh táo lại.
- Lừa dối? – Hắn hừ lạnh một tiếng: “Bác sĩ Trầm chẳng lẽ không biết sao, tất cả những gì tôi làm đều là do cha mẹ vợ bày mưu đặt kế, tôi thương cảm cho lòng yêu thương con gái của hai vị lão nhân, đồng thời cũng là bởi vì yêu Tòng Y, không đành lòng để cô ấy lầm lạc, coi như lừa dối, nhưng cũng là thiện ý, tại sao tâm tôi phải thẹn?”
Diệp Tòng Y không thể nhịn được nữa, kêu lên: “Tào Vân Tuấn, câm miệng! Tôi... Tôi làm sao lại quen biết người như anh? Thì ra hai mươi năm qua, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-sanh-nhat-ky/1522983/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.