Đêm càng về khuya Tố Tố chẳng khác nào một đứa trẻ, nàng dựa đầu vào vai Phi, nàng cảm thấy được an toàn. Giọng nàng u buồn:
- Em không thể ngờ được anh đến tìm em.
- Vì sao mà cô lại không thể ngờ được? Tôi không lưu tâm đến cô hả?
- Em không phải nói anh chẳng lưu tâm đến, nhưng em cũng khó hiểu mình tại sao đến đây một mình lúc ban đêm.
- Thật ra, tôi cũng không thể ngờ được cô đến đây một mình.
- Rồi làm sao anh biết mà tìm?
Phi cười cười, dùng ngón tay chỉ lên đầu mình:
- Nhờ giác quan thứ sau.
- Chắc anh đã tìm nhiều nơi?
Phi lắc đầu:
- Không, trực giác cho biết cô đến đây.
- Chắc anh nghi em tự sát?
- Tố Tố, cô có điều gì khốn khổ mà phải nghĩ đến việc tự sát.
- Anh đâu biết, bỗng nhiên em nghĩ đến cô họ Vương tự sát tại y viện, em rất phục cô ấy có can đảm.
- Cô ấy đã mạnh rồi. Tình cảnh của cô với cô họ Vương hoàn toàn không giống nhau.
- Em biết, cô ấy chỉ vì thất tình. Em ngồi đây suy nghĩ rất lâu, nếu em như trường hợp cô ấy thì chắc chắn cũng sẽ nhẩy xuống hồ Bích Đàm.
- Nếu là tôi thì, nhất định không. Thất tình là một vấn đề bi thảm, nhưng nó nào phải là giai đoạn chót của đời mình.
Tố Tố nguýt chàng:
- Anh không tự tử thì phải, vì anh đâu phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-qua-tinh-hoa/2485762/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.