Phù dung trướng ấm áp, đêm động phòng hoa chúc, hắn tự mình cởi áo tháo thắt lưng cho nàng, không phải vì ôn tồn hoan hảo, mà chính là thay bộ lễ phục tân nương cho nàng.
Khóe môi Tịch Nhan nhếch lên ý cười, thẹn thùng vô hạn, cũng tự tay mặc bộ lễ phục chú rể cho hắn, cuối cùng, nhịn không được nhìn hắn cười rộ lên: "Chàng mặc như vậy thật đẹp."
Nhẹ nhàng nâng cằm của nàng lên, Hoàng Phủ Thanh Vũ cười nhẹ: "Không phải nàng càng đẹp hơn sao?"
Trong phòng từ sớm đã bày ra hương án, trước chữ hỉ đỏ thẫm, trước đôi nến long phượng đỏ đang cháy sáng, hắn nắm tay nàng cùng nhau quỳ xuống.
Nhất bái thiên địa .
Trong mắt Tịch Nhan nhịn không được lệ nóng lưng tròng, chậm rãi cùng hắn cúi đầu xuống.
Nhị Bái Nguyệt lão.
Khóe miệng Tịch Nhan gợi lên ý cười, lúc nàng cúi đầu xuống, trong nháy mắt nước mắt nhỏ xuống trên tấm đệm lót dưới chân, chậm rãi thấm vào trong tơ lụa màu đỏ, biến mất không thấy nữa.
Phu thê giao bái.
Hắn nhìn nàng, nàng cũng nhìn hắn, rốt cuộc cũng ăn ý đồng thời cúi lưng xuống, đầu chạm đầu nhau, giống như hoa liền cánh, cây liền cành.
Kết thúc buổi lễ.
Tịch Nhan nhẹ nhàng thở ra một hơi thật dài, nhìn khuôn mặt phong trần tuấn dật của hắn trước mắt, sắc mặt trở nên càng kiều diễm.
Tại một khắc này đây, nội tâm của nàng mềm mại mà từ trước tới nay chưa từng có, bởi vì nàng rốt cuộc cũng có thể giống như những nữ tử trên thế gian này, có được một hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tuyet-sac-cua-than-bi-vuong-gia/1416387/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.