Nàng ngước mắt nhìn hắn: "Huynh thích ta được bao nhiêu?"
Nam Cung Ngự không lên tiếng mà chỉ nở nụ cười, dời môi dán vào bên tai nàng: "Ta thích nàng, thích đến không thể dùng từ thích để hình dung".
Tịch Nhan sợ hãi kêu một tiếng, tránh xa hắn, che đôi tai mình lại, khóe miệng mang theo ý cười khiêu khích: "Nam Cung Ngự này, huynh đã nói như vậy với bao nhiêu nữ tử rồi?"
Nam Cung Ngự chỉ cười mà không đáp, chỉ quay đầu xem giờ, đứng dậy, chỉnh trang lại quần áo, xong xuôi mới quỳ xuống, nhướng mày trả lời nàng, đôi mắt cũng lộ ra ý cười: "Chỉ có nàng".
Ôn hòa tươi cười như vậy khiến trong lòng Tịch Nhan chợt ấm áp. Nàng phục hồi lại tinh thần rồi lại không nhịn được nở nụ cười tự giễu, nhưng trong lòng thì lại nói - gả cho huynh ấy đi, huynh ấy đã bày tỏ nội tâm rõ ràng đến thế, gả cho huynh ấy, hẳn là lựa chọn tốt nhất rồi?
"Ta đi thông cáo thiên hạ nhé?" Thấy ánh mắt ấm áp của nàng, trong lòng Nam Cung Ngự bỗng nhiên rung động, cúi đầu nhẹ giọng nói.
Tịch Nhan cười cười: "Ừm".
Hôn sự được hoàng tổ mẫu định ra, không thể sửa đổi, mà hắn còn tôn trọng ý kiến của nàng như vậy.
Tịch Nhan cảm thấy thật ấm áp.
---------------------------------------------
Hoàng cung Bắc Mạc
Trong ngự thư phòng, Hoàng Phủ Thanh Vũ quần áo nguyệt sắc khắc hình rồng, mặt trên long văn như ẩn như hiện, làm tôn lên khí thế phi phàm. Mà ánh mắt và vẻ mặt lại hơi lạnh, khiến người ta không khỏi run sợ.
Thập Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tuyet-sac-cua-than-bi-vuong-gia/1416301/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.