Bạn đang đọc truyện tại truyentop.net - truyentop.netTrận hoan ái này hết sức triền miên nhưng cũng vô cùng ôn nhu.
Ngay từ khi bắt đầu, hắn cố gắng khắc chế bản thân, e sợ sẽ làm nàng bị thương. Đến phút cuối cùng, lại không chịu buông nàng ra, cúi thấp đầu xuống, nhẹ nhàng hôn nàng. Tịch Nhan quả thật "muốn mà còn tỏ vẻ kháng cự".
Bởi vì nàng thật sự không có cách nào chạm đến tâm tư của hắn, nên chỉ có thể đảo loạn tâm tư của mình. Nếu ngay cả bản thân nàng cũng không thể biết chính mình đang suy nghĩ cái gì, như vậy, nàng cũng hy vọng lần này hắn nhìn không thấu bản thân nàng.Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, chỉ còn thanh âm hai người hô hấp giao hòa cùng một chỗ.
Đột nhiên, căn phòng cách vách lại đột nhiên vang lên tiếng khóc trẻ con rõ to, thân thể hai người đều cứng đờ, vội vàng tách ra.
Không biết Bất Ly vì sao giờ này lại khóc nháo lên, trong lòng Tịch Nhan có chút lo lắng, Hoàng Phủ Thanh Vũ phản ứng nhanh hơn, bắt đầu mặc quần áo trước nàng, nàng cũng vội vàng nhặt quần áo đang phân tán trên mặt đất mặc vào.
Hoàng Phủ Thanh Vũ mặc quần áo với tốc độ cực nhanh, Tịch Nhan vừa mới mặc vào quần lót, hắn đã đi đến cánh cửa phân cách giữa hai gian phòng. Nhưng vừa mới đi tới cửa, hắn đột nhiên dừng chân lại.Tiếng khóc của Bất Ly vẫn còn vang lên xen lẫn với âm thanh dỗ dành nhỏ nhẹ của vú nuôi.
Hoàng Phủ Thanh Vũ phút chốc xoay người lại, đi về phía nàng.Tịch Nhan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tuyet-sac-cua-than-bi-vuong-gia/1416288/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.