Nguồn: truyentop.netMãi cho đến khi khai tiệc, Hoàng Phủ Thanh Vũ mới lại ngồi xuống bên cạnh Tịch Nhan, mà Lâm Lạc Tuyết cũng ngồi bên trái hắn. Đợi đến lúc mọi người đều đồng loạt hướng thọ tinh chúc mừng xong, không khí ồn ào tạm lắng xuống nhường lại không gian cho mọi người thưởng thức món ngon. Lúc này, sân khấu kịch đối diện cũng bắt đầu khua chiêng gõ trống rất náo nhiệt.
Tại vị trí chủ tọa, ba vị chủ nhân lạnh lùng ngồi cạnh nhau.
Tịch Nhan không buồn chú ý đến đồ ăn thức uống trước mặt, ánh mắt chỉ hoảng hốt nhìn ra cửa. Nàng tự nói với bản thân là mình đang chờ Thập Nhất cùng Mẫu Đơn trở về, nhưng trên thực tế, nàng biết rõ ràng mình chỉ đang tìm cớ trốn tránh nỗi thống khổ được che dấu mà thôi.
Bên cạnh, Hoàng Phủ Thanh Vũ cũng trầm mặc, chỉ có Lâm Lạc Tuyết bên cạnh hắn ngẫu nhiên sẽ gắp thức ăn cho hắn và nói đơi ba câu. Nhưng hơn phân nửa thức ăn hắn không buồn động đũa, chỉ chú tâm uống rượu một ly lại tiếp một ly, ánh mắt tối sầm, vẻ mặt đạm mạc.
Đúng lúc này, Lâm Lạc Tuyết khẽ cười nhìn Hoàng Phủ Thanh Vũ nói: "Đúng rồi, hôm qua Vương gia cho người đưa tới tơ lụa Giang Nam, thiếp thân rất thích, cảm thấy có loại rất tốt nên muốn đưa qua cho mẫu thân hai sấp, thỉnh Vương gia cho biết ý kiến.".
Hoàng Phủ Thanh Vũ thản nhiên nhìn nàng một cái, lúc này mới mở miệng: "Vật đã tặng cho nàng, nàng tự mình quyết định đi."
"Dạ." Lâm Lạc Tuyết cười ra tiếng, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tuyet-sac-cua-than-bi-vuong-gia/1416256/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.