Tử Ngạn lúc này mới vội vàng tiến lên, do dự một lát, không ngồi xuống bên giường, mà đứng đó nói: "Nhan Nhan...... Sao nàng không nói cho ta biết nàng đã gả cho Lão Thất?"
Phía sau hắn, chân mày Hoàng Phủ Thanh Vũ vốn dĩ đang nhíu lại bỗng nhiên nhíu càng sâu hơn.
Hồi lâu sau, tấn chăn mới giật giật, sau đó Tịch Nhan chui ra khỏi chăn, trên mặt lại phủ thêm tấm lụa mỏng.
"Nhan Nhan!" Tử Ngạn có chút kinh ngạc nhìn nàng,"Nàng......"
Tịch Nhan không muốn hắn nói thêm gì, xoay người xuống giường: "Tử Ngạn, cám ơn huynh."
Tử Ngạn. Hoàng Phủ Thanh Vũ nhịn không được nhíu mày.
"Thì ra Thập Lục thúc cùng......" Hắn dừng một chút, nhìn về phía Tịch Nhan, khóe miệng gợi lên nụ cười ý vị thâm trường,"Cùng Nhan Nhan quen biết đã lâu?"
Tử Ngạn còn chưa phục hồi tinh thần lại khi nhìn thấy tấm lụa mỏng trên mặt Tịch Nhan, nghe hắn vừa hỏi như vậy liền nhân tiện nói:"Đúng, lúc ở Tây Càng, ta cùng Nhan Nhan đã quen biết nhau."
"Thì ra vậy." Hoàng Phủ Thanh Vũ lên tiếng, xem như hiểu được đại khái.
Tịch Nhan xoay người nhìn hắn một cái sau đó hành lễ: "Để cho Thất gia tự mình đi tìm là lỗi của thiếp thân."
"Đã là vợ chồng, sao nàng lại khách khí như vậy?" Hắn giương mắt nhìn về phía nàng, nhưng khi chạm đến tấm lụa mỏng trên mặt nàng, ánh mắt phút chốc ngưng đọng lại, sau một lát, có chút cứng ngắc dời tầm mắt, nhìn về phía Tử Ngạn, nụ cười lại trở nên ung dung, "Đa tạ Thập Lục thúc."
Theo sau Hoàng Phủ Thanh Vũ rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tuyet-sac-cua-than-bi-vuong-gia/1416097/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.