“Lạc Nhi, chúng ta đã lâu không gặp nhau, nàng đừng nói đến người khác nữa được không?”
Cổ Lạc Nhi nhất thời không nói ra lời.
Mấy ngày nay, nàng chẳng phải luôn tâm tâm niệm niệm nhớ đến hắn sao.
Đông Phong Túy dứt khoát bế Cổ Lạc Nhi, đặt nàng lên đùi mình.
“Này, chàng định......”
Lời còn chưa nói hết, Đông Phong Túy đã chặn môi nàng lại.
Giống như những lần trước, không để cho nàng nói phản đối ra miệng.
Cổ Lạc Nhi thoáng chốc mê loạn, hai tay ôm cổ Đông Phong Túy, trầm mê trong tình yêu nồng đậm của hắn.
Thật lâu sau, Đông Phong Túy mới buông Cổ Lạc Nhi ra.
Cũng không phải là buông, mà chỉ thả môi nàng, ôm nàng ngồi trên sườn núi, nhìn Cô Hồng bảo phía dưới.
Cổ Lạc Nhi rúc vào trong lòng hắn, cũng nhìn về phía dưới.
Phía dưới lúc đầu còn có tiếng pháo nổ, về sau lại yên tĩnh.
Cổ Lạc Nhi rốt cuộc không nhịn được phàn nàn.
“Chàng thật ngốc, mạo hiểm như vậy đến cứu ta. Thực ra, chàng vẫn biết trong khoảng thời gian này Lãnh Dạ sẽ không làm gì ta.”
Nàng thật sự không tưởng tượng, vạn nhất Đông Phong Túy không cẩn thận mà thất thủ sẽ có hậu quả gì.
“Sao ta có thể để nàng ở Cô Hồng bảo chịu khổ, còn bản thân lại tiêu diêu tự tại?”
“Chàng cứu ta ra cũng không có tác dụng, giải dược vẫn đang nằm trong tay Lãnh Dạ.”
Cổ Lạc Nhi nhịn không được thầm mắng Lãnh Dạ vài câu tiểu nhân.
Đông Phong Túy hôn nhẹ lên trán Cổ Lạc Nhi, ôm nàng chặt hơn nữa.
“Nàng biết không, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-that-su-khong-met-moi/1577137/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.