"Thứ nhất, làm phu nhân bảo chủ của Cô Hồng bảo."
Cổ Lạc Nhi không chút nghĩ ngợi liền lên tiếng phản đối.
"Người ta muốn gả là Đong Phong Túy, ta sẽ không gả cho ngươi."
Lãnh Dạ lạnh nhạt nhìn nàng, lạnh như băng nói ra lựa chọn khác.
"Thứ hai, trở thành sát thủ của Cô Hồng bảo."
"Không, ta không muốn giết người."
Cổ Lạc Nhi cực lực phản đối.
Sau đó lại thử thăm dò hỏi: "Không có lựa chọn thứ ba sao?"
"Lựa chọn thứ ba, là chết. Tự suy nghĩ kĩ đi."
Lãnh Dạ dứt lời, không quay đầu mà ra khỏi phòng, dùng sức đóng cửa phòng lại.
Cánh cửa phát ra một tiếng rầm lớn, làm màng nhĩ Cổ Lạc Nhi run lên.
Trời ạ, nàng phải khâm phục cánh cửa này, bị Lãnh Dạ mạnh tay như vậy mà không hề hấn gì.
Ngoài cửa truyền đến thanh âm của Lãnh Da.
"Khóa lại."
"Vâng."
Sau đó, ngoài cửa vang lên tiếng kim loại va chạm, hiển nhiên cửa đã bị khóa.
Cổ Lạc Nhi lúc này mới có tâm tư đánh giá tình hình trong phòng.
Gian phòng không lớn lắm, nhưng bố trí cũng coi như tinh xảo.
Nàng ngồi lên một cái ghế, nghĩ lại những chuyện đã xảy ra.
Mấy ngày nay đã xảy ra quá nhiều chuyện, biến hóa quá nhanh.
Hơn mười ngày trước, nàng còn đang phiền não vì chuyện sắp trở thành hoàng hậu của Đông Phong Túy.
Hiện giờ, cũng đang vì hai lựa chọn Lãnh Dạ cho nàng mà phiền não.
Haaaa, nàng không cần mấy cái nội lực, mấy cái võ công này nữa được chưa?
Nhưng thật sự không nỡ.
Khó khăn lắm mới trở thành cao thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-that-su-khong-met-moi/1577133/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.