Cổ Lạc Nhi vội gật đầu.
“Ta nhất định sẽ không loạn động.”
Lãnh Dạ đặt tay lên lưng Cổ Lạc Nhi, giúp nàng vận công giải độc.
Một dòng nhiệt khí dọc theo sống lưng chuyển đến vai, sau đó theo cánh tay chạy thẳng đến ngón tay.
Đầu ngón tay vốn đang tê liệt bị dòng nhiệt kích động, vô cùng đau đớn.
Cổ Lạc Nhi khổ sở mà chịu đựng.
Khí đen tím triền đấu với nhiệt khí.
Dần dần, màu tím đen chuyển thành tím nhạt, sau đó ngón tay rốt cuộc cũng khôi phục lại sắc thường.
Thế nhưng đầu ngón tay đột nhiên sinh ra một dòng khí vô cùng lạnh lẽo, lạnh đến thấu xương, nháy mắt đã làm đông cứng dòng nhiệt khí Lãnh Dạ truyền cho nàng.
Phía sau, Lãnh Dạ cúi đầu “Hự” một tiếng.
Tiếp đó, Cổ Lạc Nhi liền cảm thấy nhiệt khí trên lưng càng thêm hung mãnh.
Băng hàn trên ngón tay dường như bị kích động, không khống chế nổi tán loạn trong cơ thể Cổ Lạc Nhi.
Toàn thân Cổ Lạc Nhi nhất thời cứng lại, không thể nhúc nhích.
Cả thân thể tựa như một khối băng đông cứng.
Nhưng khí tức trong cơ thể lại càng mạnh mẽ hơn.
Nó điên cuồng chạy loạn trong người, giống như con ngựa hoang gặp nguy hiểm, muốn tìm chỗ hổng để lao ra ngoài.
Nhiệt khí của Lãnh Dạ khổ sở chống lại nó, như muốn thu phục nó.
Song, khí băng hàn càng lúc càng thịnh, nhiệt khí của Lãnh Dạ lại càng ngày càng yếu.
Cổ Lạc Nhi muốn lên tiếng khuyên Lãnh Dạ, nếu không đấu lại khí băng hàn này thì thôi, đừng làm khó chính mình.
Nhưng miệng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-that-su-khong-met-moi/1577125/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.