Hóa ra, vừa rồi hô hấp nàng cảm giác được, không phải Đạp Tuyết công tử, mà là của Đông Phong Túy đáng ghét này.
Khoảng cách gần như vậy, hắn không sợ mất vệ sinh sao?
Mộng đẹp của nàng a, lại tiêu tan như này.
Cổ Lạc Nhi buồn bực định đẩy mặt Đông Phong Túy ra.
Tay mới vừa mới động, không ngờ phát hiện, tay của nàng chính đang đặt ở trên mặt Đông Phong Túy.
Đông Phong Túy trêu chọc cười.
“Ái phi, đùa giỡn trẫm đủ chưa?”
Vừa rồi hắn thấy Cổ Lạc Nhi đang ngẩn người, biết nàng nhất định lại nghĩ đến Đạp Tuyết công tử, hỏa lớn đi đến trước mặt nàng.
Hắn cũng không biết như thế nào, hắn chính là rất tức giận, rất tức giận rất tức giận.
Cổ Lạc Nhi chết tiệt, tập trung tinh thần vào việc kiếm tiền thì thôi, lại còn động tâm với nam nhân khác.
Mà nam nhân kia có cái gì tốt, chẳng qua chỉ hôn nàng một lần, chẳng qua chỉ giúp nàng giải nguy, ngay cả mặt mũi đều chưa thấy qua, đáng để nàng động tâm như vậy sao?
(=.= Chưa thấy ai như Túy ca, tự ghen với chính mình)
Muốn động tâm, cũng nên động tâm với tuyệt thế mỹ nam trước mặt nàng thấy được sờ được, cùng nhau ăn cùng nhau ngủ mới đúng chứ.
Tuy rằng, nam nhân kia là hắn.
Nhưng mà, nam nhân kia cũng không phải hắn.
Nàng hoặc là động tâm với cả hai người hắn, hoặc là ngay cả một người cũng đừng động tâm.
Như bây giờ được xem là gì?
Nàng thích là bóng dáng hư ảo kia của hắn?
Nhưng là, rốt cuộc người nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-that-su-khong-met-moi/1577083/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.