Tại một bàn trà ngồi xuống.
Cổ Lạc Nhi rót trà cho từng người.
An ủi: “Chính miệng Hoàng thượng đồng ý cho chúng ta ra ngoài mở trà lâu, hơn nữa cũng không yêu cầu chúng ta giấu diếm thân phận, tại sao chúng ta phải sợ hãi?”
Mọi người lại vẫn chưa an tâm.
“Nhưng mà, người ta sẽ cư xử với chúng ta thế nào đây?”
“Còn nữa, người ta có thể sẽ không sợ tới mức không dám đến Minh Châu lâu chứ?”
Cổ Lạc Nhi tràn đầy tự tin nói: “Yên tâm đi, người khác tuyệt đối sẽ không xem thường chúng ta. Hơn nữa, đánh ra chiêu bài hoàng gia, sẽ chỉ khiến việc buôn bán của chúng ta càng thêm thịnh vượng.”
Nàng quả thật vốn định an phận buôn bán.
Nàng cũng không nghĩ sẽ dựa vào Đông Phong Túy, nàng muốn buôn bán như người bình thường.
Chỉ có điều, nếu Phùng Thái Úy đã thay nàng tuyên truyền, nàng không lợi dụng chẳng phải đáng tiếc sao.
Cổ Lạc Nhi suy nghĩ, nàng hẳn là nên in chút tờ rơi tuyên truyền.
Về phần lời quảng cáo nha, tùy tùy tiện tiện tóm một cái dùng là được rồi.
“Ngài muốn thưởng thức trà hoàng thượng uống thường ngày không?”
“Ngài có bao giờ tưởng tượng mình sẽ có làn da xinh đẹp giống hoàng phi không?”
Tại thời không kia của nàng, nào là từ cung đình, ngự dụng các loại có thể thấy được khắp nơi, quảng cáo bay đầy trời.
Nhân dân đại chúng biết rõ không thể tin tưởng hoàn toàn, cũng vẫn đổ xô vào làm theo.
Hôm nay, chiêu bài hoàng gia của nàng là thật a, cũng không phải là khoác lác.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-that-su-khong-met-moi/1577081/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.