“Hơn nữa, hắn ngủ trên thụy tháp, ta ngủ trên long sàng, căn bản không ngủ cùng một chỗ. Muội đừng đoán mò.”
Đông Phong Linh rất không có tư nghị hỏi: “Tỷ nói cái gì? tỷ ngủ trên giường, hoàng huynh ngủ trên thụy tháp?”
“Đúng vậy a, làm sao vậy?”
“A, không có gì.”
Đông Phong Linh không trả lời nữa, chỉ cười cười nhìn Cổ Lạc Nhi.
Nha đầu ngốc này, hoàng huynh chịu đem giường của mình tặng cho nàng, điều này chứng minh gì đây?
Chỉ là, vì sao hoàng huynh không cho nàng thị tẩm a?
Hai người kia, thật không thể hiểu được.
Đông Phong Linh lắc đầu.
Nàng chỉ là muội tử, đành phải xem cuộc vui.
Việc tiến triển của Minh Châu lâu hoàn tất hết sức thuận lợi.
Cổ Lạc Nhi quy hoạch rất tốt, trà lâu tổng cộng hai tầng.
Trên lầu điều kiện tương đối cao, dưới lầu cung ứng giải trí phổ thông của đại chúng.
Ngoại trừ phục vụ trà bánh thông thường, nàng còn chuẩn bị một loạt phục vụ đặc biệt khác.
Nàng cũng không tin, những phục vụ này của nàng không thể khiến cho trà lâu thịnh vượng.
Phía sau nàng, có một tài nguyên thời không khác nữa, dùng không cạn.
Đầu tiên sẽ mở một mục, là thuyết thư. (kể chuyện)
Chuyện mà nàng kể, tuyệt đối không có ở thời không này của Đông Phong Túy.
Thư mục nàng đã lập, trước hết kể một quyển,《 tiếu ngạo giang hồ 》của Kim Dung.
Tân phái võ hiệp tiểu thuyết, phù hợp với đại bối cảnh thời không này, lại tuyệt không giống với sách truyền thống.
Chỉ tiếc trong tay nàng không có sẵn sách, còn phải tự mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-that-su-khong-met-moi/1577072/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.