Ôi trời!
Bất đắc dĩ thở dài, chết tiệt thật! Viên độc dược mà Cục Quốc An đặt trong răng nàng lại là hàng rởm ư, con mẹ nó!
Thật không dễ gì nàng mới hạ được quyết tâm cắn nát nó để hủy đi sinh mạng, đáng tiếc dạo qua một vòng trong điện Diêm Vương rồi lại phải quay trở về.
Chẳng lẽ đời này Vệ Lai giết chóc quá nặng đến nỗi ngay cả Diêm Vương cũng không dám nhận nàng?
Trong lòng người nào đó ác liệt khinh thường vị đại BOSS đứng đầu Địa Phủ trong truyền thuyết kia một phen, tại sao chỉ vì nàng giết người nhiều mà không nhận nàng chứ? Có bản lãnh thì đi tìm thủ trưởng cục Quốc An đi, nàng cũng đâu phải là chủ mưu, tính toán nhỏ nhặt với nàng làm gì?
Vệ Lai hơi ngước đầu lên muốn nhìn huống trước mắt thật rõ ràng.
Đáng tiếc, ánh lửa cháy đến mức khiến cho bầu không khí run rẩy quay cuồng, ánh mắt của nàng cũng bị hun khói đến chảy cả nước mắt.
Phía đối diện đám lửa có một tốp người đang đứng, nhìn không thấy rõ lắm nhưng dường như là có vài người con gái bị vây ở chính giữa, đây hoàn toàn là thật chứ không phải hư ảo!
Nhưng mà...
Ở trong lòng Vệ Lai vẽ ra một dấu chấm hỏi thật to, tại sao bọn họ đều mặc đồ cổ trang?
Tuy rằng không thấy rõ mặt, nhưng ít nhiều nàng cũng nhìn thấy được quần áo và cách ăn mặc của bọn họ.
Vệ Lai vừa thoáng nhìn đến liền bấn loạn... Mẹ kiếp, Higor! Tên khốn này đang muốn giở trò lừa bịp gì với bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-la-dac-cong/40220/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.