Nước Thiên Sở, mùa Thu Thừa Nguyên năm thứ ba. 
Mùa Đông năm nay, tuyết dường như đến hơi sớm, quang cảnh chưa tới tháng Mười mà bông tuyết đã bay đầy trời. 
Tuyết rơi nhẹ cả đêm, tuy rằng rơi xuống liền tan chảy, nhưng vì nhiệt độ không khí xuống thấp vào sáng sớm cho nên trên mặt đất của Đô Thành vẫn bị đóng một lớp băng thật mỏng. 
Trong phủ Trạm Vương cạnh phía Tây thành Sở Đô suốt cả đêm đèn đuốc sáng rực. 
Từng đỉnh kiệu được bốn người khiêng không ngừng tới tới lui lui ở trước cửa phủ, trong mỗi đỉnh kiệu là một cô gái ngồi đoan trang ngay ngắn. 
Có quản gia cầm bức họa đến đối chiếu với từng người trong kiệu, cuối cùng khi nhìn đến người thứ bốn mươi ba thì mới hơi hài lòng gật gật đầu, ngay sau đó kêu gọi hạ nhân tới dẫn cô gái đó vào phủ để tắm rửa cơ thể sạch sẽ. 
Triền miên cả đêm, từ chậm đến nhanh, từ nhẹ nhàng đến thô bạo. 
Cô gái ấy hầu hạ cho đến khi không còn chịu nổi sự tấn công mãnh liệt đó nữa, từ thở gấp hoàn toàn biến thành kêu rên, người đàn ông phủ ở trên người nàng ta lúc này mới gầm lên phóng thích lần cuối cùng, ngay sau đó ngừng lại động tác xoay người bước xuống giường. 
Vươn tay kéo trường bào trên giường khoác lên người, sau đó cũng không cần biết đến người con gái kia đang thống khổ rên rỉ, đẩy cửa sổ ra nhìn về phía hạ nhân gác đêm ở bên ngoài quát lên — 
“Tiếp tục tìm cho Bổn vương! Hãy mở to mắt ra mà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-la-dac-cong/40215/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.