“Ngươi nói gì!” Sơn Linh giận đến giơ chân, phản xạ có điều kiện nhìn Hoắc Thiên Trạm, đang chuẩn bị để đối phương quát nàng mấy câu, nhưng lại lập tức ý thức được người đó là Hoàng Đế. Lời đến khóe miệng đành nuốt lại, khiến tiểu nha đầu nghẹn họng gần chết. “Dù sao... Dù sao chủ nhân cũng đã nói, tuyệt đối không được để ngươi đi tìm hắn. Ở đâu cũng là chờ, ngươi cứ yên tâm ở nhà mẹ chờ đi!”
Lúc này đến phiên Vệ Lai 囧 rồi, nhà mẹ? Nàng sống hai đời, giờ lại có nhà mẹ rồi cơ đấy?
Từ này thật mới, cũng... Thật ấm áp.
“Thật ra thì ta có thể đến thôn Nhu Thiên!” Nàng lùi một bước, “Không phải chỗ đó cũng là nhà mẹ sao, nhân tiện thăm phụ thân luôn!”
“Không được!” Hoắc Thiên Trạm dứt khoát cự tuyệt, “Muội phải ở trong tầm mắt của ta, đừng có tính chạy ra ngoài. Ánh Nhi, ta cho muội biết, nếu muội như trước đây ta sẽ đồng ý cho muội trở về Tộc Nhu Thiên. Nhưng bây giờ không được! Bây giờ muội quá to gan rồi, bản lĩnh cũng quá lớn. Cứ để muội ra ngoài như thế, trừ phi tự ta đi theo, bằng không không chừng muội có thể chọc ra được tai họa nào đấy. Ban đầu muội cũng có thể thoát khỏi sự kiểm soát của tộc trưởng tộc Nhu Thiên chạy trốn đến thành Sở Đô, vậy bây giờ muội muốn chạy ra chiến trường biên quan, quả thực là chuyện dễ như trở bàn tay.”
“Đúng.” Sơn Linh dùng sức gật đầu đồng ý “Hoàng Thượng nói đúng! Nói đúng!”
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-la-dac-cong/2713762/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.