Tiểu nha đầu hơi ngẩng đầu lên, thu hồi vẻ trẻ con và nghịch ngợm, rất trịnh trọng nhìn Vệ Lai, nói.
“Cho ngươi một lựa chọn, cần Hoàng Đế Thiên Sở, hay cần chủ nhân nhà ta!”
“Ta cần chủ nhân nhà ngươi!” Vệ Lai kiên định nói.
Chưa bao giờ nàng nhìn thẳng vào tình cảm trong lòng mình như vậy, trước kia nàng không dám, cũng không thể.
Nhưng bây giờ có thể rồi, đây không phải là thế kỷ hai mươi mốt, nàng cũng không còn là gián điệp của cục Quốc An nữa.
Không có ai trói buộc nàng, nàng thuộc về chính mình, thuộc về chính mình hoàn toàn.
Cho dù bị đưa về Hoàng cung Thiên Sở, nhưng dù sao nàng cũng không phải Lam Ánh Nhi, muốn đi, dù Hoắc Thiên Trạm không thả, nàng vẫn sẽ đi.
“Tốt lắm!” Sơn Linh cầm tay nàng, “Ta nghĩ cách để ngươi xuất cung, đến lúc đó ngươi phải phối hợp.”
“Ngươi hãy nghe ta nói trước!” Vệ Lai ổn định nàng, “Bên ta không vội, trong cung tạm thời không sao, cũng không còn bị người bức hôn. Giờ có một việc, ngươi phải nghĩ cách lập tức thông báo cho chủ nhân nhà ngươi.”
Sơn Linh nhíu mày hỏi, “Sao vậy?”
“Chính là thái tử đi cùng ngươi, không làm ca ca tốt, lại muốn làm ác nhân hại chết đệ đệ ruột...” Nàng kéo Sơn Linh kể hết chuyện nghe được đêm đó, giữa chừng Xuân Hỉ trở lại, đặt điểm tâm xuống, lại bị Vệ Lai đuổi ra ngoài. Cuối cùng, nàng rất nghiêm túc dặn dò Sơn Linh. “Nhất định phải nghĩ cách thông báo cho chủ tử ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-la-dac-cong/2713704/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.