Vệ Lai nhìn hắn, sự lo lắng hoàn toàn thật tâm thể hiện trên gương mặt người thanh niên này, nhưng giọng nói đã biến dị lúc nói chuyện lại khiến lòng Vệ Lai chua xót từng cơn.
Không trả lời câu hỏi của hắn, Vệ Lai đột nhiên mở miệng hỏi ngược lại.
“Tần đại ca, chúng ta ngày trước... Ừ, ý ta nói là khi còn bé có phải chúng ta rất thân không?”
Nàng vừa thốt ra câu đấy, nam nhân vốn đứng trước mặt chất vấn nàng trong nháy mắt sửng sốt, giống như hóa đá. Cửa ký ức lập tức mở ra, ký ức đã chôn sâu từ ngày tịnh thân lập tức lại dâng lên.
Năm ấy, Lam Ánh Nhi ra đời, hắn năm tuổi.
Mẫu thân của hắn đi theo một bà mụ tốt nhất trong tộc học nghề, đêm kia đúng lúc bà mụ bệnh nặng, chuyện đỡ đẻ Ánh Nhi liền do mẫu thân hắn làm thay.
Tần đại ca lúc ấy đi theo, đang ở phòng ngoài trông chừng cùng Lão Tộc Trưởng.
Trong nháy mắt tiếng khóc trong phòng vang lên thì hắn đã cảm thấy đó là âm thanh cảm động nhất trên thế giới.
Năm ấy, Ánh Nhi năm tuổi, hắn mười tuổi.
Ánh Nhi không biết bơi lại nhao nhao đòi muốn chơi trong hồ sen chìm vào trong nước, hắn liều mạng mạng nhỏ đi cứu, cuối cùng cứu được nàng lên, mình thì bị bệnh sáu ngày.
Năm ấy Ánh Nhi mười tuổi, hắn mười lăm tuổi.
Phu nhân Tộc Trưởng qua đời khiến Ánh Nhi bị đả kích thật lớn, liên tục ba ngày nàng không ăn không uống cũng không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-la-dac-cong/2713691/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.