“Làm thế nào đây?” Vệ Lai không khỏi nỉ non ra tiếng, “Không thể để Quý Mạc Trần gặp chuyện bất trắc được, không thể để hắn lại mang binh đánh giặc...”
Nhưng chuyện nước Liêu Hán nàng càng không thể nhúng tay vào, cho nên muốn giải quyết chuyện này, cũng chỉ có thể bắt đầu từ Hoắc Thiên Trạm.
Đột nhiên có ánh sáng hung ác tràn ra từ khóe mắt, Vệ Lai chỉ cảm thấy mình đã rất lâu chưa từng có ý định này, không khỏi nheo cặp mắt lại, một bên khóe môi cũng nhếch lên theo.
Nếu như không khuyên được Hoắc Thiên Trạm, vậy thì ra tay từ thái tử kia đi!
Theo bản năng nàng siết một tay lại, nếu muốn giết một người, thật sự có rất nhiều cách.
Nàng chỉ cần giải quyết thái tử Liêu Hán trước khi về nước, vậy Quý Mạc Trần có thể tránh được tai họa này, thuận lợi ngồi lên ngôi vị Hoàng Đế.
Mặc dù nàng rất không muốn để một người thanh nhã như vậy ngồi lên ngôi vị Cửu Ngũ Chí Tôn, nhưng cho đến lúc này nàng mới có thể hiểu câu Hoắc Thiên Trạm nói — chỉ cần nàng còn sống.
Đúng vậy! Nếu như phải dùng tính mạng để trao đổi, vậy nàng cũng muốn Quý Mạc Trần sống.
Chỉ cần còn sống thì sẽ có hy vọng, còn tốt hơn xa cách âm dương nhiều.
Nhưng đây chỉ là hạ sách, Vệ Lai hiểu, nếu như thái tử Liêu Hán xảy ra truyện khi xuất hiện ở Thiên Sở, Thiên Sở chắc chắn không thoát khỏi liên quan. Cho dù là người nọ đã rời khỏi hoàng cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-la-dac-cong/2713689/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.