Hoắc Thiên Trạm nhìn nàng như vậy không khỏi trợn mắt, sau đó tiện tay cầm lấy một chén sứ men xanh mà mình vừa mới châm trà đưa tới trước mặt nàng.
“Chỉ mới rót trà thôi, ta vẫn chưa dùng.”
“Ồ!” Nàng nhận lấy thử nhiệt độ chút, còn chưa nguội, hơi ngửa cổ lên rồi uống. “Cảm ơn!”
“Hừ!” Hắn hừ nhẹ, trong lòng lại vui vẻ không nói nên lời.
“Ngươi biết ta ở trên nóc phòng à?” Nàng khó chịu với chuyện này, “Xem ra chờ vết thương hoàn toàn khỏi hẳn ta phải chăm chỉ luyện tập thôi, không thể để như vậy được. Bò vào phòng cũng bị người nghe thấy, bôi nhọ danh tiếng của lão tử!”
“Nàng mà có danh tiếng gì chứ?” Thật sự là không chịu nổi bộ dạng này của nàng, Hoắc Thiên Trạm tiến lên mở hai tay ra, trực tiếp nhấc cả người nàng từ trên bàn nhét vào ghế. “Cô nương tốt biến thành bộ dạng của kẻ côn đồ, sau này nàng có muốn gả ra ngoài nữa không đấy!”
Nàng không muốn dây dưa vấn đề này, nghiêm mặt lại rất nghiêm túc nói với Hoắc Thiên Trạm.
“Đừng thực hiện giao dịch này với thái tử Liêu Hán, coi như... coi như ta cầu xin ngươi.”
“Hả?” Hoắc Thiên Trạm đột nhiên không phản ứng kịp, “Nàng nói gì?”
“Ta nói với ngươi về chủ ý vừa rồi của thái tử Liêu Hán, ngươi có thể không đồng ý được không?” Nàng cũng biết thỉnh cầu này của mình thật sự là hơi quá đáng, đừng nói nữ tử cổ đại không liên quan đến chính trị, coi như là ở thế kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-la-dac-cong/2713683/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.