Vệ Lai bước nhanh đến trước cửa, vừa mở cửa, đang chuẩn bị kêu Tần đại ca đi vào hỏi thăm, nhưng không ngờ vừa ngẩng đầu, đúng lúc thấy Thuần Vu Yến được rất nhiều hạ nhân vây quanh đang vào viện.
Hoàng hậu đến, cung nữ thái giám trong sân lập tức quỳ xuống đất đồng thời hô Thiên tuế.
Vệ Lai đứng ở cửa phòng chỉ ngây ngốc nhìn, không nói gì, cũng không hành lễ.
Dĩ nhiên, Thuần Vu Yến sẽ không so đo những thứ này với nàng. Nhiều ngày như vậy nàng đã sớm biết tính khí Vệ Lai, để nàng chịu những ràng buộc lễ giáo này, thật sự là quá khó khăn.
“Các ngươi chờ bên ngoài, không có sự cho phép của ta, không ai được phép đi vào!” Nàng trầm giọng phân phó một tiếng, bọn hạ nhân lập tức lùi về phía sau ba bước, cùng hô. “Vâng.”!
Vệ Lai nhún nhún vai, biết Thuần Vu Yến tuyệt đối không chỉ đơn giản là đến thăm mình.
Nàng chỉ hơi đau đầu với nữ nhân khổ tình này, nhìn bộ dáng nàng buồn rầu thê lương, thật sự là có tán gẫu cũng sẽ sa sút theo tâm trạng.
Được rồi! Hiện giờ nàng vốn đã hơi sa sút...A, không đúng, là mất mát. Mất mát vì vốn tưởng rằng tình thân là ấm áp nhưng không ngờ lại xen lẫn chút gì đó khác.
Nếu để nàng mang theo tâm tình như vậy nghe Thuần Vu Yến nói những câu chẳng vui vẻ gì mấy, Vệ Lai rất khó bảo đảm sau khi nghe phải câu nào không thuận tai mình sẽ đá nàng ra ngoài mất.
Thấy nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-la-dac-cong/2713661/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.