Hoắc Thiên Trạm gật đầu, nhưng nghĩ lại vẫn yêu thương vuốt cái mũi nhỏ của nàng, hơi giận nói: “Học được cách uống rượu từ khi nào vậy?” Không đợi Vệ Lai giải thích, lại kéo tay nàng, đi về phía khác. “Dẫn nàng trốn đi uống rượu!”
“Hoàng thượng uống rượu mà còn phải trốn sao?” Vệ Lai vui vẻ nói: “Kích thích thật đấy!”
“Không phải Hoàng thượng còn phải lén uống rượu mà là không muốn sai hạ nhân, muốn được yên tĩnh với nàng.”
Vệ Lai gật đầu tỏ vẻ đồng ý, sau đó liền được hắn nghênh ngang dắt tới ngự thiện phòng.
Hoắc Thiên Trạm để nàng chờ bên ngoài, còn mình thì lén đi vào, chỉ một chốc đã ôm một vò rượu đi ra.
Dắt nàng chạy vội tới một cái hồ nhỏ, hai người ngồi dựa vào một khối đá lớn, Vệ Lai bĩu môi với vò rượu.
“Chỉ có một vò?”
“Còn muốn thế nào!” Hắn trợn mắt, sau đó mở vò rượu ra.
Ngay lập tức, mùi rượu đến mũi, khiến Vệ Lai phải cướp từ tay hắn.
“Cho nàng uống trước!” Hoắc Thiên Trạm cười nàng: “Nhìn nàng gấp đến độ như vậy, Ánh Nhi không thể làm được chuyện như vậy!”
Lời vừa ra khỏi miệng, ngay cả hắn cũng sửng sốt.
Chẳng lẽ hắn đã chấp nhận sự thật nàng không phải Lam Ánh Nhi rồi sao?
Hoặc nên nói, đã chấp nhận chuyện nàng không phải là Lam Ánh Nhi ngày xưa!
Vệ Lai cũng sửng sốt một chút, nhưng không nói gì nữa, chỉ giành lấy vò rượu, sau đó nói “Chúc ta sinh nhật vui vẻ”, sau ngửa cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-la-dac-cong/2713629/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.