“Ánh Nhi!” Người đang ngồi bị giật mình, theo bản năng gọi nàng.
Lúc này tay Vệ Lai đã đặt lên cổ họng của hắn, nàng chỉ cần hơi dùng lực một chút, lập tức có thể lấy tính mạng của hắn.
Trong chớp mắt, trong đầu Vệ Lai đột nhiên nhảy ra một ý nghĩ.
Nàng nghe ra đây là giọng của Hoắc Thiên Trạm, nếu như nàng cứ giết chết hắn như vậy rồi chạy khỏi cung, có phải sẽ thoát khỏi ác mộng này hoàn toàn không? Có phải nàng cũng có thể đi khắp chân trời góc biển tìm người sẽ chịu trách nhiệm với mình không?
Vậy mà vẫn còn không xuống tay được. Một tiếng Ánh Nhi kia, lại khiến lòng nàng thu lại một ít oán hận, vô cùng đau đớn.
Trên đầu Hoắc Thiên Trạm mồ hôi, hắn ngồi bên giường Vệ Lai đã lâu, cũng đã sớm thích ứng được với bóng tối trong phòng.
Hắn dám cam đoan, vừa mới thôi hắn nhìn thấy sát khí trong mắt nữ tử này.
Mặc dù thoáng qua rồi biến mất, nhưng hắn đã bắt gặp được.
Giờ khắc này, Hoắc Thiên Trạm thật sự tin rằng người đang kẹp cổ họng mình, không phải Lam Ánh Nhi.
“Rốt cuộc nàng là ai?” Lặp lại vấn đề này lần nữa, Hoắc Thiên Trạm cũng đã có thể bình tĩnh như thường, sẽ không bất định như ngày nàng vào cung.
“Lam Ánh Nhi.” Nàng buông tay ra, rũ xuống trên giường: “Ta là Lam Ánh Nhi.”
“Không phải.” Hắn lắc đầu: “Lần này, trẫm vô cùng chắc chắn, nàng không phải là Ánh Nhi.”
Lúc nói chuyện, hắn đã thay đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-la-dac-cong/2713621/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.