Nói xong, Hoắc Thiên Trạm vung tay lên, lập tức có mấy cung nữ đi lên phía trước. “Hầu hạ Quý phi nương nương thay quần áo, rồi đưa Quý phi về cung, yên lặng suy nghĩ ba mươi ngày. Không có trẫm phê chuẩn không cho nàng bước ra khỏi cung Quý phi nửa bước!”
“Còn có!” Vệ Lai nói tiếp: “Rửa sạch suối nước nóng này cho ta, lão tử cũng không hy vọng lần sau tắm lại bị dính mùi của nữ nhân khác! Thiên Trạm! Chúng ta đi!”
Vừa nói vừa kéo cánh tay Hoắc Tiên Trạm ra khỏi phòng tắm.
“Nàng mặc lại quần áo vào đoàng hoàng đi!” Thấy bớt người đi rồi, lúc này Hoắc Thiên Trạm mới tự mình thoát khỏi tay nàng, sau đó quay đầu đi chỗ khác: “Còn nói người ta, chính nàng cũng có mặc bao nhiêu vải đâu!”
“Ít nhất cũng không lộ thịt!” Vệ Lai liếc hắn một cái, người cổ đại đúng thật là giữ kẽ, nếu để bọn họ nhìn hậu thế mặc cái gì, chắc sẽ tự hủy luôn hai mắt.
“Cái đó... Cảm ơn!” Nàng vừa vội vàng chui vào một cái áo, vừa nói với Hoắc Thiên Trạm.
“Nàng ấy nói không sai chứ?” Hoắc Thiên Trạm nhấp một ngụm trà Xuân Hỉ đưa tới, “Là nàng đẩy Quý phi xuống sao?”
“Là đạp xuống đấy!” Vệ Lai sửa lại, ngay sau đó nghiêm mặt lại, không hi hi ha ha nữa.
“Hoắc Thiên Trạm lão tử nói cho ngươi biết, ta có thể sống được trong hoàng cung này, nhưng không có nghĩa là để người khác ức hiếp. Quý phi đó không biết vì sao lại tới đây, chỉ trích lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-la-dac-cong/2713598/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.