Vệ Lai không khỏi bi ai vì thói quen này của mình...
“Ánh Nhi.” Thái giám nghẹn ngào đưa phong thư tới trước mặt Vệ Lai: “Đêm hôm qua nhận được thư Lão Tộc Trưởng dùng bồ câu đưa tới, muội xem một chút đi!”
Vệ Lai sửng sốt, hắn gọi mình là Ánh Nhi?
“Ngươi là ai?” Quan sát cẩn thận thái giám này thật lâu, cuối cùng nàng kết luận: Dáng dấp thật ra cũng không tệ.
“Ánh Nhi.” Đối phương hơi ngạc nhiên, nhưng lại lập tức sầu não: “Ánh Nhi, muội không nhận ra ta sao? Giọng nói của ta thay đổi, trang phục thay đổi, thân phận cũng thay đổi. Nhưng bề ngoài của ta không thay đổi! Ta là Tần đại ca, sao muội có thể không nhận ra ta?”
Vệ Lai nhíu lông mày, Tần đại ca? Có quan hệ với Lam Ánh Nhi sao?
Nàng tự mình lắc đầu một cái, sau đó nói: “Thật sự xin lỗi, kể từ sau khi Tiên Đế qua đời, ta bị đương kim Thái Hậu với Thái hoàng Thái hậu trói vào giá lửa nướng qua một lần, sau đó thì có ít chuyện không nhớ rõ lắm. Ngày trước ngươi biết ta sao?”
Thái giám ngây ra rất lâu, giống như không thể chập nhận hiện thực này. Duỗi ngón tay chỉ Vệ Lai môi giật giật nhưng không thể nói được gì.
“Được rồi!” Vệ Lai bất đắc dĩ, “Ngươi cũng không cần quá kinh ngạc, mất trí nhớ thôi, cũng không phải là chuyện mất mạng.”
“Ánh, Ánh Nhi.” Giọng của người tự xưng là Tần đại ca run lẩy bẩy: “Muội thật sự không nhớ ta sao? Chúng ta lớn lên với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-la-dac-cong/2713587/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.