Lúc Vệ Lai yên lặng so với ngày thường giống như hai người hoàn toàn khác, hắn cho ngựa đi chậm lại giảm bớt lắc lư chút.
“Đau không?” Hắn hỏi khẽ.
Cô gái trước ngực khẽ lắc đầu, không nói, chỉ rụt vào trong ngực hắn.
Quý Mạc Trần đưa tay ra kéo áo choàng sau lưng xuống choàng lên người nàng, gió lạnh vốn thổi thẳng vào lập tức bị ngăn ở ngoài.
“Sao huynh không hỏi ta kết thù với ai?” Vệ Lai hơi ngửa đầu, góc độ này có thể nhìn Quý Mạc Trần.
Giọng nói trên đỉnh đầu vẫn nhạt như nước: “Không phải ngươi cũng không hỏi ta sao!”
Nàng gật đầu, đúng vậy, có một số việc không phải đối phương không nói, mà là mình không hỏi.
Nhưng cũng có vài chuyện không cần phải hỏi, dù quen Quý Mặc Trần chưa lâu, nhưng nàng lại không có sự cảnh giác mà đặc công nên có, ngược lại nàng lựa chọn tin tưởng hắn hoàn toàn.
Nàng nghĩ, hẳn là thời đại và hoàn cảnh này khiến tâm trạng nàng cũng có chút thay đổi!
Dù sao ở chỗ này không cần cả ngày phải lo lắng thon thót trốn tránh, không cần cả ngày phải đoán mệnh lệnh tiếp theo thủ trưởng truyền xuống là gì, cũng không cần cả ngày nghĩ cách làm thế nào đi theo giám sát mục tiêu, càng không cần...Vệ Lai hít một hơi thật dài, rồi chậm rãi thở ra...Càng không cần vì hoàn thành nhiệm vụ mà chấp nhận nằm trong vòng tay của một người đàn ông xa lạ.
Ngày trước, dường như không có việc gì nàng có thể làm theo ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-la-dac-cong/2713506/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.