Gắng gượng một chút hơi sức còn sót lại nhìn hắn cố nở ra một nụ cười, Vệ Lai rất muốn nói cảm tạ với hắn, cũng thật sự có chút kích động muốn trêu ghẹo mỹ nam một chút. 
Nhưng mà nàng thực sự không còn sức nữa, thậm chí nụ cười đó chỉ mới gượng được một nửa thì đầu đã lệch sang một bên hoàn toàn chìm vào hôn mê. 
*** 
Ngủ một giấc ấy cũng không biết ngủ qua bao lâu, thời điểm khi Vệ Lai có lại được chút ý thức thì cảm giác khó chịu trên dưới toàn thân đã giảm bớt rất nhiều. 
Vệ Lai còn nhớ rất rõ những tình huống đã xảy ra, thậm chí nàng còn nhớ được người dùng tên làm tổn thương mình có bộ dạng như thế nào. 
Chỉ tiếc đối phương có lẽ đã bị người đuổi theo nàng đánh cho hết thở, bằng không ở trong danh sách kẻ thù của nàng lại có thêm một người rồi. 
Hơi lạnh nhè nhẹ xuyên thấu vào ngực làm dịu bớt cơn đau, chắc là do một loại thảo được thượng đẳng nào đó, Vệ Lai ngửi được có mùi thơm ngát của hoa cỏ thiên nhiên. 
Thử nhúc nhích ngón tay ở trong chăn, cũng không tệ lắm hoạt động không có vấn đề gì. 
Kẹt...! 
Ngay lúc nàng dự định vận động di chuyển mấy ngón tay khác nữa thì cửa phòng được người từ bên ngoài đẩy vào. 
Vệ Lai giữ nguyên trạng thái ngủ mê không nhúc nhích, bước chân người tới không nhẹ, nhưng có lẽ do mang giày vải đế mềm nên tạo ra tiếng vang cũng không lớn lắm. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-la-dac-cong/2713442/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.