Giai Hạ ngã lưng xuống chiếc giường êm ái, chiếc giường này thật lớn, mềm mại khiến cô thoải mái vô cùng, mà ngủ lúc nào không hay, Vương Lệ Thành thì trằn trọc khó ngủ.
Cứ nhớ tới cô, thấy đèn phòng cô còn sáng nên đi sang viện cớ để nói chuyện với cô nhưng gõ cửa mãi không thấy cô mở cửa, anh lo lắng đánh liều đẩy cửa đi vào thì thấy cô đã ngủ say rồi.
"Ngủ rồi sao?" Vương Lệ Thành ngồi xuống bên cạnh giường của cô, một năm rồi, anh tìm cô ở cái thế giới loài người này một năm rồi, không nghĩ sẽ gặp lại cô.
Đưa tay vuốt ve gương mặt của cô, ông trời sắp đặt cho cô xuyên vào thế giới của anh, khiến anh yêu cô rồi lại bắt cô quay về, cũng may ông trời còn có mắt không chia cắt hai người lần này còn mang anh về lại thế giới của cô.
Nhưng cái thân xác này và anh vẫn chưa thể hoà làm một, kể từ khi gặp cô, cái thân xác này không thể điều khiển được như trước đây nữa, nó hoàn toàn không nghe lời anh.
"Hạ Nhi, hiện tại bây giờ tôi rất muốn hôn em, nhưng tôi không làm được" Vương Lệ Thành nhẹ cúi xuống hôn cô nhưng thân xác này trì lại, không muốn, vì người con gái này không phải người mà thân xác này yêu.
Vương Lệ Thành liền đứng dậy tắt đèn rồi quay về phòng, Trong đêm đó Giai Hạ mơ thấy mình và người nào đó đang đứng trên một toà nhà cao lớn, anh ta đẩy cô rơi từ đó xuống, một giấc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tim-duoc-em-roi/2876123/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.