"Thành Thành!!" Giai Hạ gọi anh.
"Cô Hạ đây đúng không? Đúng lúc quá, mau vào đây đi!!"
Nhật Liên thấy cô liền mỉm cười vẫy tay với cô, Vương Lệ Thành nhìn cô không chút cảm xúc, có phải cô vừa làm phiền họ không? Giai Hạ không muốn bị hai người làm nhục mặt ngay lúc này.
"Lệ Thành, cô ấy là bạn hôm trước anh nói đó à?" Nhật Liên ôm anh vui vẻ nói.
"Đúng rồi"
Vẻ mặt của anh chẳng giống lúc bên cô chút nào, dường như đã trở thành con người khác, Giai Hạ cố gượng không khóc, cô chỉ mong anh có thể giải thích mọi chuyện ngay bây giờ.
"Cô tìm tôi có gì không cô Hạ?" Lúc này Vương Lệ Thành cũng cất giọng hỏi cô.
"Tôi chỉ muốn hỏi chuyện bữa đóng máy chắc tôi không đi được, họp báo tôi sẽ đi" Giai Hạ viện đại một cớ nào đó.
"Ôh, cô đến đây gấp như vậy chỉ để nói thế sao?"
"À... tôi tiện đi mua đồ nên ghé luôn, không làm phiền hai người nữa, tôi về đây"
Giai Hạ nói rồi nhanh chóng rời khỏi đó, cô sợ nếu mình ở đó mãi sẽ không ngăn được dòng nước mắt chảy ra, nhìn bóng dáng cô rời đi Vương Lệ Thành cảm thấy mình đã làm một chuyện có lỗi với cô.
Chắc có lẽ cô bị thương rồi nên anh mới lấy lại được ý thức, người con gái hiện tại trong lòng anh là người mà anh xác định là yêu nhưng sao bây giờ cảm xúc khác quá không còn nồng nhiệt như trước đó nữa.
"Lệ Thành, sáng sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tim-duoc-em-roi/2876026/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.