Lúc Cảnh Thịnh hạ triều Thiều Yên Nhiên đã ra cung, không có Thiều Yên Nhiên Cảnh Thịnh cảm thấy không có việc gì cũng không như bình thường trực tiếp đi Nuôi Tâm Điện phê duyệt tấu chương nghị sự, mà là đi ngự hoa viên đi dạo.
Tiểu Lí Tử ở phía sau yên lặng đi theo, ai, Hoàng hậu nương nương không ở Hoàng Thượng sẽ một chút cũng không tự giác, đúng là có thể kiềm chế hoàng đế cũng chỉ có Thiều Yên Nhiên một người.
Ở trong ngự hoa viên đi bộ một vòng vẫn không nhiều lắm hăng hái, Cảnh Thịnh cảm thấy vô cùng bực bội. Chẳng lẽ yêu đương trong người đều là như vậy lo được lo mất sao?
"Hoàng Thượng ngài đừng nóng vội a, Hoàng hậu nương nương hôm nay mới trở về đâu, ngài ở đây giậm chân cũng không có ích a." Tiểu Lí Tử nói.
"Đúng, phải ba ngày? Ba ngày này không thấy Yên Nhiên trong lòng trẫm luôn khó chịu." Tiểu hoàng đế hiện giờ là một khắc cũng không muốn rời khỏi nương tử nga.
"Nếu Hoàng Thượng tưởng niệm Hoàng hậu nương nương, ngài bản thân đi tìm nàng là được." Tiểu Lí Tử nói đúng là Cảnh Thịnh trong lòng đang muốn.
"Người hiểu ta cũng không ngoài Tiểu Lí Tử, không hổ là tiểu thái giám bên cạnh trẫm, quá hiểu tâm ý trẫm." Tiểu hoàng đế tâm hoa nộ phóng.*
*(Cực kì vui mừng, sung sướng).
Tiểu Lí Tử có loại dự cảm không lành, xem ra là vào hoàng đế, ai u, xem ta này miệng hư, cho ngươi nói nhiều, cho ngươi nói nhiều.
Tiểu Lí Tử một người ảo não, Tiểu hoàng đế thì vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-thinh-bot-gian/1753564/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.