Thiều Yên Nhiên cũng không đem chuyện bất ngờ xảy ra ngày ấy nói với Thiều Khang, coi như là một bất ngờ, hơn nữa bất ngờ này cũng không đẹp đẽ gì.
Đối với thư sinh kia Thiều Yên Nhiên là thật tâm cảm tạ, dù sao người ta không sợ cường quyền hại thân mà làm ra dũng khí kia là đáng kính nể. Còn cẩm y công tử kia, Thiều Yên Nhiên cũng không thích, nói tóm lại cảm thấy nàng ăn nói ngả ngớn còn bộ dáng như một loại xem kịch vui.
Ngày ấy ra ngoài Thiều Yên Nhiên kỳ thực là đi cầu phúc cho Tần Diệp, xem như trước khi mình vào cung làm một việc cuối cùng cho Tần Diệp, từ nay về sau hai người sẽ không còn quan hệ gì nữa, nếu có cũng chỉ còn lại là quan hệ quân thần.
Nhưng dù sao cũng là người mình yêu, mối tình đầu hoàn mỹ làm sao có thể nói quên liền quên nói đoạn liền đoạn.
Đến khi đó chờ Tần Diệp chiến thắng trở về mình lại trở thành vợ người khác, trong lòng hắn lại là cái gì cảm nghĩ.
Thôi, coi như mình xin lỗi hắn vậy. Bước vào cửa cung sâu như biển, từ nay về sau cùng người coi như là người qua đường.
“Yên Nhiên, còn chưa nghỉ ngơi sao?”
Ba ngày sau con gái sẽ phải đại hôn, làm phụ thân Thiều Khang có chút lời muốn cùng Yên Nhiên nói. Ở trong cung không thể so ở nhà, nơi nơi đều phải cẩn thận đề phòng, mặc kệ là hoàng đế hay thái hậu tâm tư đều đoán không ra. Yên Nhiên vốn thông minh việc này dù không nói nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-thinh-bot-gian/160386/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.