Thế nhưng con trai không biết mình là ai, như vậy, mình liền nói chonó biết. Đôi mắt màu tím hiện lên ý cười ôn hòa, hơi cúi người, kéo kéovạt vạt, nhìn thẳng vào đôi mắt tò mò của Tiểu Ngư Nhi, mở miệng.
“Ta là……”
“Hắn là người qua đường Giáp!” Mẫn Hách một ngụm đi vào, đôi mắt dàinhỏ khinh thùy, gương mặt tuấn tú đạm nhạt, giống như lời nói mới rồicũng không phải xuất phát từ trong miệng của hắn.
Người qua đường Giáp? nghi hoặc trên mặt Tiểu Ngư Nhi càng lớn hơnnữa , Giáp không phải là người giúp việc trong hiệu thuốc bắc sao? Nhưthế nào biến thành người qua đường?
“Nhị cha nuôi, cha nuôi gạt người, Giáp rõ ràng còn đang ở hiệu thuốc bắc hỗ trợ, hắn không phải Giáp Lạp, cha nuôi có phải làcũng không biết tên hắn, cho nên mới nói lung tung, lừa dối Tiểu NgưNhi?” Tiểu Ngư Nhi tuy nhỏ, nhưng trí tuệ thì so với những hài đồng cùng trang lứa vượt trội hơn nhiều, bởi thế, mới có thể mang theo một đốngngân lượng, cùng mẫu thân, một lớn một nhỏ, nơi nơi mua đồ ăn, quả thựclà mất mặt đâu về nhà .
Xem ra con trai cũng không ngốc, Khâu Trạch đắc ý liếc về phía MẫnHách, nhiều năm như vậy, hắn chẳng những biết nơi Y Y ở, còn cố ý pháithủ hạ vây đứng tung tích, đánh lạc hướng truy tìm của mình, bây giờ còn muốn ngăn cản phụ tử nhận thức, không khỏi có chút quá phận, bất quá,nhìn tới nhìn lui hắn dường như vẫn chỉ một mình cô đơn……
“Tiểu Ngư Nhi thật thông minh, nhị cha nuôi xác thực không biết hắn.” Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612635/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.