Đứng trước cửa động, nam nhan một thân hồng y đỏ thẫm chói lọi, taycầm xích sắt, khí thế ngút trời, không phải Mẫn Hách yêu nam thì là ai?
Hắn dắt dây cương, đi đến một tàng cây, vuốt vuốt lông ngựa, vẻ mặtđạm mạc, không biết đã nói với con ngựa một vài lời gì đó, sau đó lui về sau vài bước, xích sắt trong tay vung lên, trong không gian vẽ mộtđường cong uyển chuyển, tựa như hồng xà quấn lấy cổ hạn huyết bảo mã,bất chợt dùng lực một chút, đầu ngựa lập tức bị cắt đứt, tung bay,…huyết tựa như mạch suối, phun trào, hạn huyết bảo mã ngay cả giãy dụacũng không kịp, “Oành” một tiếng liền ngã xuống.
Hắn, giết ngựa của chính mình! Y Y lấy tay che miệng, sợ mình sẽ kêu ra tiếng.
Phù Vân Khâu Trạch cùng Mộc Hiệp ngược lại vẫn chưa bị kinh hách,nhìn thủ đoạn của hắn, đã hiểu được hắn muốn làm cái gì, dùng huyết củahạn huyết bảo mã dẫn dụ bạch hổ xuất động!
“Xem ra con ngựa này rong ruổi cùng hắn mấy ngày cũng đã mỏi mệt,chiến mã tốt như thế, vậy mà có thể không phản kháng rồi ngã xuống, xemnhư tận trung.” Mộc Hiệp thấp giọng thở dài, ngữ khí vừa tán dương lạicó chút đáng tiếc.
“Hắn có 57 chiến mã, hạn huyết bảo này đối với hắn mà nói cùng lắmchỉ là loại hạ đẳng, xem ra, hắn đã sớm có tính toán, chính là khôngbiết trẫm sẽ ở phía sau hắn.” Phù Vân Khâu Trạch có chút đăm chiêu nhìnthoáng qua con ngựa đã chết, không biết huyết của nó có thể che dấu mùimáu từ miệng vết thương của mình hay không?
Bạch hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612580/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.