Hai người cứ như thế, vui đùa ầm ĩ một phen, ăn chút đồ ăn, liền ôm lấy nhau, từ từ ngủ.
Đang mơ màng, nghe được một tiếng gọi, Y Y mở hai mắt ra, nghe đượcKhâu Trạch đang nhỏ giọng nói mơ, nhắm chặt mi mắt run rẩy, toàn thânlạnh băng.
Thấy ác mộng? Nàng nhìn thấy bên gối có một khăn tay trắng tinh, nộitâm dâng lên một trận ấm áp, nhiều năm qua, hắn vẫn duy trì thói quennày, vì trước đây nàng vẫn thường hay mơ thấy những giấc mộng kì quái.
Cầm ti quyên, nhẹ nhàng chà lau mồ hôi trên trán hắn, đột nhiên, nghe được một câu, làm nàng dừng lại động tác.
“Ngân Nhi……” Hắn run rẩy, hai tay nắm chặt.
Ngân Nhi, lại là Ngân Nhi, rốt cuộc Ngân Nhi là ai? Nàng thùy hạ mimắt, hai tay nắm chặt ti quyên, cắn cắn môi, không rõ vì sao trong miệng bọn họ gọi đều là Ngân Nhi.
Khâu Trạch từ nhỏ cùng nàng lớn lên, ngoại trừ nàng, rất ít khi tiếpxúc với nữ tử, như vậy, trong miệng hắn, ‘Ngân Nhi’ này lại từ đâu màđến?
Còn về phần Mẫn Hách yêu nam…… Hắn còn từng gọi mình là “Ngân Nhi”,làm nàng nghi ngờ rằng, phải chăng nàng ta cùng nàng, cùng Sầm Nhi, phải chăng đều có chung một bộ dáng hay không?
“Ngân Nhi, không cần rời đi……” Lúc này, Khâu Trạch rốt cuộc không ápchế được nội tâm sợ hãi, hô to một tiếng rồi ngồi bật dậy, mở mi mắt, hạ xuống một giọt thanh lệ.
“Chàng thấy ác mộng.” Y Y ôn nhu nói, chà lau sạch sẽ nước mắt của hắn.
Tỉnh táo lại, hắn đột nhiên chế trụ cổ tay nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612576/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.