Chương trước
Chương sau
Ăn không ngon không cần trả tiền?
“Dừng!”
Vươn đầu ra từ cửa sổ xe ngựa, cũng không chú ý đến mưa vẫn đang rơi tí tách bên ngoài, nàng đối với mã phu hô to.
“Nàng không phải là muốn ăn thử bánh bao nơi này chứ?” Mẫn Hách yêunam ý mỉm cười, trên mặt còn có một tia kinh ngạc, nhìn về hướng thị vệhai bên đang nhìn hắn đợi mệnh lệnh, gật nhẹ đầu.
Ngay cả dừng xe đều phải nghe theo mệnh lệnh của hắn, xem ra, con đường cao bay xa chạy của nàng thật lắm gian nan.
Y Y cũng không chú ý nhiều đến sắc mặt của hắn, lôi kéo mành che, xem tiểu nhị ca thuần thục lấy ra một mẻ bánh bao mềm mại , trắng mịn, còncó một thơm ngọt ngào nhè nhẹ bay ra.
“Đúng vậy, khách quan, muốn mua bánh bao sao? Nhìn khách quan lạ mặtnhư vậy, chắc là chưa nếm qua thử bánh bao Hồng Nhớ, đặc sản của tiệmchúng tôi đi? Đây chính là bánh bao ngon nhất hoàng thành, chỉ có ở đâymới có, nơi khác không có đâu.” Tiểu ca nhanh mồm quảng cáo, cười hì hìcũng là chọc người thích.
“Ngươi vừa rồi nói ăn không ngon không cần trả tiền, là thật sao?”
Nàng liếc mắt nhìn hàng người đang xếp hàng mua bánh bao, quả thậtrất dài nha, tuy rằng điểm tâm trong cung cũng đã vơ vét gần hết mỹ thực thiên hạ, nhưng so với thức ăn bên ngoài tự nhiên thiếu đi cảm giácgiản dị.
“Không phải ta bán hoa khen hoa thơm, bao nhiêu người đã nếm qua,thật đúng là không có người nói qua là ăn không ngon, nếu như sau khikhách quan thử qua, vẫn cảm thấy ăn không ngon, chỉ cần nói ra cái lýdo, tiểu nhị sẽ hoàn lại tiền bánh bao của khách quan, như thế nào?”
Tiểu ca cao thấp đánh giá một phen xe ngựa cùng với nhóm hạ nhân bảohộ quanh xe ngựa, vừa nhìn đã biết là người phú quý, không giống nhưngười muốn tới lừa vài cái bánh bao của mình, cảm thấy yên tâm, không sợ chịu thiệt .
“Nga?” Nghe được hắn nói như vậy, nàng thật đúng là muốn nếm thử,
“Những chữ viết trên chiêu bai kia là có ý gì?” Chỉ chỉ bài tử phía sau.
Trong vòng một canh giờ, ăn xong năm mươi cái bánh bao, hoàn toàn miễn phí.
“Nàng còn muốn khiêu chiến?” Mẫn Hách yêu nam nhíu mày, ngày thườngchưa từng cùng nàng dùng bữa, nên thật ra không biết khẩu phần của nàngcó bao nhiêu lớn, nhưng năm mươi cái…… hắn nhiều nhất đều chỉ có thể ănmười cái đi?
Tiểu ca nghe được thanh âm yêu mị bên trong xe, dò xét một lượt, đãthấy ân ảnh của một người lấp ló sau rèm che, tưởng bằng hữu của vị công tử này, không khỏi gật gù ngưỡng mộ.
“Chính là chỉ cần trong vòng một canh giờ có thể đem năm mươi cáibánh bao toàn bộ ăn xong, là có thể không cần trả tiền , hai vị công tửcó muốn thử một lần không?”
“Muốn!” Nàng rất nhanh gật đầu, cũng không cho Mẫn Hách yêu nam cơhội phản đối, đẩy cửa xe, lướt qua hai hàng thị vệ, đến gần quầy bánhbao.
Muốn ngăn cản, đã không kịp, hắn cũng chỉ có thể mỉm cười lắc đầu, vén áo, bước xuống xe ngựa.
“Yêu! Thật sự là hai vị công tử tuấn tú nha!” Người đang xếp hàng mua bánh bao không nghĩ tới hai vị công tử mảnh khảnh thế này lại khiêuchiến ăn bánh bao, không khỏi rất là tò mò, liền ngay cả đến phiên mìnhmua bánh bao , cũng không hay biết.
Tiểu ca nhanh tay, xấp xếp một cái bàn cùng hai cái ghế dựa, thỉnh hai vị công tử tiến vào.
Mẫn Hách nhíu mày, nhìn giày dính nước bùn bẩn, nhưng lại nhìn thấybộ dáng tò mò, hưng phần của nàng, mắt đảo quanh bốn phía, lại khôngkhỏi mỉm cười.
Lần đầu tiên ra cung, không nghĩ, mặc dù là bên ngoài cửa cung nhiềuchỗ náo nhiệt, trên đường người qua kẻ lại tấp nập, không vì thời tiếtmưa rơi lất phất mà giảm bớt náo nhiệt, không ít chủ quán vì tranh thủsinh ý đều nghĩ hết phương pháp mời chào sinh ý, thế nhưng còn có mộtchủ thương bán tơ lụa, đứng trước một đám nam nhân mời chào, không để ýánh mắt kỳ quái của mọi người.
“Năm mươi cái bánh bao, ai thử sức trước?” Tiểu ca đã xem bánh bao để vào một cái xửng to, đặt ở trên bàn.
“Tất nhiên là nàng.” Lạnh lạnh chỉ chỉ người bên cạnh, vốn hắn cũngchỉ là muốn xuống dưới xem diễn mà thôi, nếu là nàng ăn không xong,chính mình còn có thể trả tiền.
Mặc dù hắn chưa từng coi ngần ấy bạc để vào mắt, nhưng nếu là nàng ăn mà sinh bệnh, thì quán ăn này chắc chắn gặp phiền toái .
“Bắt đầu đi.”
Cũng không nhiều lời vô nghĩa, cầm lấy một cái bánh bao nàng cắn mộtngụm nho nhỏ, hương thơm ngan ngát hòa tan trong miệng, mà lớp da củabánh bao cũng thật mềm mại, một ngụm đi xuống, miệng đầy dư hương, sovới ngự trù trong cung, xác thực tay nghề còn cao siêu hơn rất nhiều,khó trách người xếp hàng mua nườm nượp như vậy .
“Nàng ăn như vậy ăn đến trời tối đen cũng ăn không xong, nếu ăn không nổi thì đừngmiễn cưỡng .” Hắn nhìn bộ dáng ăn chậm nuốt khẽ của nàng,xem ra, hắn lo lắng có chút dư thừa .
Y Y nhìn hắn liếc mắt một cái:“Dù sao ăn không xong cũng có người đài thọ, ta còn có cái gì phải sợ .”
Chính là, tiểu ca nghe được hai người bọn họ nói chuyện, không khỏicó chút xấu hổ nhìn thoáng qua một người khác đang đứng vội vàng chà xát bột mì, liếc mắt một cái.
“Nàng không sợ, nhưng mà nàng đang làm phiền những người đang đứngdưới mưa xếp hàng mua bánh bao kia.” Mẫn Hách nô nô miệng, nhìn dãyngười đang xếp hàng ngây ngốc nhìn năm mươi cái bánh bao.
Nàng tự nhiên cũng là thấy được, thật quá mất mặt đi, vội ho mộttiếng, nhìn thấy có người đưa qua một ly trà, lập tức tiếp nhận, uốngmột ngụm.
“Ngươi yên tâm, ta nhất định có thể ăn cho hết, sẽ không lãng phí, a, cám ơn trà của ngươi.” Nuốt xuống ngụm bánh bao trong miệng, cũng lànhìn thấy hắn tiếp nhận cái chén, đặt ở trước mặt, mới giựt mình, thì ra là hắn rót trà cho nàng, có lộn không đó, aiz, nhưng mà nàng cũng không muốn nghĩ nhiều, thôi kệ đi.
“Đã qua một khắc……” Hắn nhìn bánh bao trong tay nàng mới cắn một nửa, lại nhìn trên bàn, bánh bao chồng chất như núi, khóe miệng đỏ tươikhông khỏi cong lên.
Không để ý tới lời nói của hắn, nàng như trước một ngụm, một ngụmcắn, tốc độ rõ ràng so với vừa rồi nhấm nháp đúng là nhanh rất nhiều,trong nháy mắt, hai cái bánh bao đã chui vào bụng.
Mà dãy người xếp hàng mua bánh bao bên ngoài, cũng bởi vì tất cả bánh bao hấp chín đều nằm trên bàn của nàng, chỉ có thể đợi đến khi mẽ bánhbao mới chín, cho nên, nên hầu như tầm mắt của mọi người đều dừng lại ởtrên thân thể của nàng, vốn là một vị công tử xinh đẹp tuyệt trần, thânhình bé nhỏ như thế, động tác cũng cao quý tao nhã, đều nghĩ đến công tử này nhất thời ham vui, ăn một vài cái thì sẽ ngừng, chấp nhận thuacuộc, không nghĩ tới, “hắn” càng ăn càng nhiều.
Vỗ vỗ trên mặt bánh bao, nàng cầm thêm một cái, bất tri bất giác đã ăn được mười lăm cái .
“Nàng về sau sẽ không ăn luôn bổn vương đi?” Mẫn Hách đè thấp thanhâm, sao mình chưa từng nghe nói nàng có thể ăn nhiều như vậy? Hơn nữaNgân Nhi trước kia cũng không có như vậy……
“Sợ thì chính mình hồi phủ đi.” Nàng châm chọc trừng mắt, liếc mắtmột cái, không muốn lãng phí thời gian, tiếp tục tinh tế cắn bánh bao,tốc độ tựa như con chuột, răng nanh xèo xèo, xèo xèo một loạt lướt điqua, một đại bánh bao ttrong tay nháy mắt trôi đi.
Tiểu ca giống như lần đầu tiên nhìn thấy một vị nam tử như thế, rõràng bộ dáng nhỏ gầy, ngược lại so với đại hán còn có thể ăn nhiều hơn,kinh ngạc trên mặt, đột nhiên biến thành sắc mặt độc ác, xoay người,cùng người đang ray bột mì trao đổi ánh mắt, âm ngoan cười… ăn đi, ănđi, nhiều bánh bao như vậy, không no chết ngươi, cũng có thể độc chếtngươi.
Bất quá kỳ quái , rõ ràng đây là hạc đỉnh hồng, vào miệng không quámột khắc sẽ phát tác, vậy mà đã nửa canh giờ, như thế nào nửa điểm phảnứng đều không có?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.